- Nói như vậy Vương Đường có liên quan mật thiết đến vụ án rồi.
Đoàn Phi nghe hết hồi báo của Tô Dung, nghĩ một lát nói:
- Xem ra chúng ta phải nhanh chóng hành động thôi. Thật không biết làphúc hay là họa nữa. Dung nhi, trên đường đi tới đây không có ai theodõi ngươi chứ?
Tô Dung cười vui vẻ, nói:
- Có chứ! Cái tên họ Lạc hãy còn đang đứng ở bên ngoài đợi tiểu nhânkìa. Có điều tiểu nhân đã thận trọng tránh mặt nên mất một chút thờigian.
Đoàn Phi nói:
- Như vầy thì tốt quá! Sau này vẫn phải thận trọng. Ngươi đi nghỉ látđi, ta còn phải tranh thủ viết gấp một bức thư, một bản tấu chương nênnghỉ muộn một lát.
Tô Dung nhìn thấy hắn mặt mũi cau có nên đùa:
- Đại nhân, ngài xem đây là cái gì? Lúc ta qua nhà của họ Vương dò đường tiện tay nhặt lấy cái này. Hơn hai vạn năm ngàn lượng đấy.
Đoàn Phi mỉm cười đáp:
- Ngươi hãy giữ lấy đi. Chia cho bọn Thạch Bân chút. Mọi người đều vấtvả rồi, còn gặp điều đáng sợ đó nên để cho bọn họ vui vẻ lên.
- Ngân lượng đối với tiểu nhân không có tác dụng gì. Có điều vì công tửmà tạm thời giữ thôi. Tiểu nhân đi nghỉ đây, ngài làm việc xong cũng nên nghỉ sớm. Đối phương đang nắm thế thắng nên đêm nay có lẽ sẽ không cóhành động gì, công tử cứ yên tâm mà nghỉ ngơi.
Đoàn Phi cảm động nhìn cô ta nói:
- Được rồi, ta sẽ yên tâm thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965665/quyen-2-chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.