Đoàn phi cười dài nói:
- Ân Lão bản đúng thật là nghĩ cho ta.
- Đương nhiên, đại nhân tiền đồ vô lượng, Bảo Đại Tường ta saunày còn phải nhờ cậy đại nhân nhiều, đương nhiên phải nghĩ chođại nhân.
Ân Đức Tường cười hớn hở nói, tưởng giống như pho tương Di Lặcvô hại, nhưng Đoàn Phi lại biết kẻ này là một tên giảo hoạt.Tuy nói hàng giả mạo kém chất lượng đã cướp đi của "Đại Minh bài" sảnphẩm của Bảo Đại Tường không ít thị trường, nhưng chí ít ở Giang Namchút ảnh hưởng được tạo nên này cũng không tính là lớn. Bởi vì Giang Nam khá lá giàu có, thích hưởng thụ, bây giờ đã dần dần có ý thức về phẩmbài (nhãn hiệu của sản phẩm),Bảo Đại Tường đang giành thắng chính bởiphẩm bài, vậy thì làm sao có thể xảy ra tình trạng về mức tiêu thụ của"Đại Minh bài" như Ân lão bản nói được?
Đoàn Phi mỉm cười nói:
- Đề nghị của Ân lão bản ta không thể gật bừa được, nhưng thật ra ta có một ý, không ngại tâm sự với ông, có lẽ sẽ cànggiúp cho chúng ta hợp tác tốt đẹp hơn, mọi người cùng pháttài.
Ân Đức Tường vui vẻ nói:
- Đã sớm nghe nói Đoàn đại nhân đầu óc linh hoạt, suy nghĩ luôn vô cùng tốt, xin đại nhân chỉ giáo.
Đoàn Phi mỉm cười nói:
- Đề nghị của ta là chúng ta thành lập một công ty liên doanh,ta dùng kỹ thuật làm cổ phần, chiếm năm mươi mốt phần trăm cổphần. Ân lão bản phải nhìn xa một chút nha, chỗ ta còn rấtnhiều tư tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965661/quyen-2-chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.