Đoàn Phi thoáng hiểu ra, Chu thị tiếp tục nói:
- Sáng sớm ta tỉnh lại, phu quân không còn bên cạnh ta, ta biết ngay phu quân đi đánh bạc. Hôm đó phu quân trở về có dáng vẻ bần thần, miệng lại chỉ lẩm bẩm một câu “xong rồi, xong rồi”.
Chu thị lại khóc thút thít, Đoàn Phi thần thở dài, Chu Đăng này nhấtđịnh là đánh bạc một ngày rưỡi đó, rồi bán cả thê tử luôn đi, kết quảlại là thua sạch sẽ. Kẻ nghiện đánh bạc trừ khi là thua cả mạng củamình, nếu không nhất định sẽ không dừng tay.
Chu thị tiếp tục nói:
- Hôm đó phu quân ta không chịu ăn gì hết, vẫn nằm trên giường, giốngnhư si như ngốc. Chạng vạng hôm đó có người đến gõ cửa, Chu An đi ra mởcửa, sau đó đi vào nói cho phu quân ta rằng có người của Vương gia tớitìm. Phu quân ta liền hồn bay phách lạc theo gã đi. Sáng sớm hôm sau,phu quân ta trở về, vẻ mặt khác thường, hai má bầm tím, vẻ mặt giống như điên cũng làm cho mọi người sợ hãi. Phu quân còn an ủi ta nói rằngnhững ngày khổ cực đã qua rồi, sau này sẽ cùng với ta, với A Lang sốngnhững ngày yên lành. Phu quân nói có một bằng hữu tốt trả nợ bạc cho phu quân, lại sai ta sang bên láng giềng mượn lấy mươi lượng bạc mua rượuvới thức ăn chào hỏi khách khứa. Ta thấy vẻ mặt của phu quân đáng sợ,vốn muốn tránh đi, không ngờ tới phu quân lại giận tím mặt, giống nhưmuốn nổi điên, ta đành bỏ tới nhà Ngô thẩm. Ta xấu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965659/quyen-2-chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.