Nghe xong lời Vương Thủ Nhân, Dương Đình Hòa bèn buông tay ra nói:
- Được, có lời của Vương đại nhân thì ta yên lòng rồi. Chư vị đại nhân, lão hủ đi lãnh trượng hình đây, xin từ biệt!
- Phụ thân đại nhân, chúng ta cùng nhau đi! Con trai Dương Đình Hòa là Dương Thận bước ra trước đám đông, lẫm lẫm nói:
- Chúng ta phụ tử đồng lòng, hãy cùng xuống âm tào địa phủ đấu với lũ yêu ma quỷ quái kia đi!
- Dương đại nhân, chúng ta nguyện cùng Dương đại nhân đi lãnh trượnghình, cùng lấy cái chết mong sao vãn hồi tâm ý của Hoàng thượng.
Rất nhiều đại thần đều dõng dạc cảm khái nói.
Dương Đình Hòa nước mắt lưng tròng nói:
- Chư vị, xin hãy nghe lão phu nói một lời. Chư vị đây đều là lương đống nước nhà, sao có thể dễ dàng hy sinh như vậy? Hãy cố trụ lại mà tiếptục can gián Hoàng thượng mới được. Thận nhi, con cùng kẻ làm cha nàykhông giống nhau. Con cùng Yên Nhĩ mới vừa tân hôn, sao lại tùy tiệnbuông tay với nhân gian. Mẫu thân cùng với thê tử của con còn ở XuyênTrung đợi con, con vạn lần không thể kích động a!
Dương Thận còn muốn phân bua, Dương Đình Hòa liền quát:
- Không được lắm lời, ngươi muốn trở thành nghịch tử hay sao?
Dương Thận kích động quỳ sụp xuống, ôm lấy chân Dương Đình Hòa mà kêu:
- Phụ thân đại nhân a!
Dương Đình Hòa ngẩng đầu ưỡn ngực bước ra phía ngoài. Ba quan văn võ hai bên không thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965625/quyen-2-chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.