Tiếng kêuthảm thiết sau lưng, Đoàn Phi đã không còn lòng dạ nào quan tâm nữa, hắn lòng nóng như lửa đốt hét lớn, thậm chí còn châm lửa đốt thuyền. Thuyền qua lại trên sông Trường Giang rất nhiều, bọn họ thấy con thuyền quanbắt lửa đều mau chóng chạy tới hỗ trợ. Đoàn Phi, Thạch Bân và năm tênCẩm y vệ đều đã đổi thuyền. Hoa Minh để thuộc hạ trông giữ tên thuyềnphu bị gây sức ép tới mức suy sụp, gã chạy lại chỗ Đoàn Phi bẩm báo:
-Đại nhân, tiểu nhân đã tra hỏi rõ ràng rồi,không sai, bọn chúng đều làDịch sứ. Chỉ là tối qua trước khi chúng ta lên thuyền bọn chúng đều đãbị mua chuộc rồi. Bọn chúng tưởng ta đi Tô Châu, mặc dù tạm thời chúngta thay đổi đi Dương Châu, nhưng bọn chúng vẫn nhân cơ hội ta đi đượcnửa đường ra tay hạ thủ.
Đoàn Phi gật đầu, cũng không hỏi thêm nữa, nói:
-Vừa rồi là chuyện gì xảy ra vậy? Làm sao để bọn chúng ra tay thuận lợi vậy?
Hoa Minh hổ thẹn nói:
-Thuộc hạ là người phương Bắc, rất ít khi ngồi thuyền, cũng không biếtthuyền đi nhanh chậm thế nào. Khi trời sắp sáng mới cảm thấy có chuyệnkhông hay, gọi Thạch Bân dậy nhìn mới giật mình, hắn đi tìm Dịch thừahỏi cho rõ. Những người đó thấy tình hình không ổn liền lập tức ném buồm thuyền xuống sông, rồi cũng nhảy theo xuống. Lúc ấy thuyền bị bọn chúng làm đong đưa không ngừng, thuộc hạ bất tài, chỉ cố lắm mới bắt được một tên.
Đoàn Phi trừng mắt nhìn Thạch Bân, nói:
-Việc này cũng không trách ngươi được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965615/quyen-2-chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.