Pháp trườngtạm thời tại ngã tư đường, trảm thủ thân hình to lớn, thô ác tay rútmạng bài trên cổ Hạ Thịnh, giơ cao quỷ đầu đao, trong lòng yên lặng tựnói:
- Tiểu tử, ta chỉ là người nghe theo lệnh, sau này ta sẽ đốt ba đốthương cho ngươi, ngươi oan có đầu nợ có chủ, đừng có tới tìm ta.
- Hạ đao lưu nhân!
Lão Lưu mơ hồ nghe thấy có tiếng người hô, ánh mắt y theo ý thức quayđầu lại nhìn Bảo đại nhân, vị đội trưởng nhà lao lông mi đứng thẳng,nghiêm nghị quát:
- Còn ngơ ra làm gì, không mau chém phạm nhân ngay.
Thấy đội trưởng nhà lao quát lớn như vậy, lão Lưu trong lòng mơ hồ, y không chút do dự, một đao chém về phía cổ Hạ Thịnh.
Ánh sáng trắng lóe lên, một thanh âm vang lên, lão Lưu chỉ cảm thấy trên tay bị chấn động, cây đao chưa một lần sai lầm đột nhiên nghiêng quamột bên, tiếng chà sát vang lên chém vào tảng đá rải trên mặt đất, tạora vô số đốm lửa. Hai tay bị chấn động, lão Lưu cầm không chắc quỷ đầuđao, không ngờ rời tay ra.
Đội trưởng đại lao nhà lao phủ Dương Châu - Giản Vô Nha đang chăm chúnhìn pháp trường, trong lòng bỗng giật mình, chỉ thấy bên cạnh chân lãoLưu có một cái bát to chỉ thiếu miệng đang ùng ục chuyển động, ánh mắtcủa y lập tức hướng nhìn về quán rượu nơi đám người Dương Kiếm đang uống rượu.
- To gan.
Giản Vô Nha quét một tiếng rút ra yêu đao, hét lớn một tiếng, y còn chưa hô ra lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965612/quyen-2-chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.