Ai nấy đều mở to mắt để xem xem rút cục cái thứ nước thần kỳ ấy có công hiệu gì hay không. Hoa Minh không ngừng hắt nước xuống đất, chẳng mấy chốc cả nền đất trong phòng đã bị phủ bởi thứ nước màu vàng nhạt. Thời tiết nóng nực khô hanhnên lớp nước màu vàng mỏng manh đó nhanh chóng khô mất, mặt đất thì vẫn không có gì lạ. Mọi người ngơ ngác nhìn nhau nhưng không ai dám nhìn Đoàn Phi vì sợ hắn đương lúc giận dữ mà rước họa vào thân.
Đoàn Phi nhăn nhó, đoạt lấy thùng nước trong tay Hoa Minh. Thùng nước vẫn còn gần một nửa, Đoàn Phi bực mình dốc hết lên mặt đất. Mọi người ngửi thấy cái mùi lạ lại sợ Đoàn Phi sẽ vì thẹn mà giận dữ nên cũng ý thức lui một bước.
Đoàn Phi ngơ ngác nhìn trên mặt đất. Rõ ràng là hôm qua đã kiểm chứng thành công, lẽ nào mới qua một đêm mà cái thứ cồn i-ốt chế theo phương pháp thủ công đơn giản này đã mất công hiệu? Hoặc là do mình đã xả nhiều nước quá làm loãng cồn i-ốt?
- Đại nhân!
Hoa Minh cảm thấy khổ thay cho Đoàn Phi. Hắn thấy Đoàn Phi cứ ngơ ngác nhìn xuống đất không ngừng lẩm bẩm.
- Có rồi! Có rồi!
Mặt Đoàn Phi vui quá đến biến dạng. Hắn chỉ xuống đất, sướng điên, nói:
- Các ngươi nhìn xem, vết máu xuất hiện rồi! Bồ Tát hiển linh rồi! Bồ Tát hiển linh rồi!
Mọi người đều chen lại, quả nhiên là nhìn thấy trên mặt đất xuất hiện những vệt màu tím đen loang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965599/quyen-2-chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.