Đoàn Phi nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm nghĩ Tô Dung có thể trở về bất cứlúc nào. Đoàn Phi hít sâu một hơi, chắp tay trước ngực bái lạy Hạ Thịnh:
-Hạ đại ca, thuật châm cứu này vô cùng thần diệu, đã được cao thủ Ma Mônviết ra vì thế vừa phức tạp vừa độc ác vô luân, trên đời này, người cóthể thuận lợi điều trị liệu cho Hạ đại ca e là chỉ có vài người. Tiểu đệ may mắn biết được bí kíp trong đó, nhưng chưa từng thử qua, không biếtcó thể giúp Hạ đại ca hay không? Hay ngược lại còn làm hại Hạ đại ca.Tuy nhiên nghĩ đi nghĩ lại đã không còn biện pháp nào khác, ta chỉ cóthể thử một lần thôi, nếu thành công đương nhiên tốt, nhưng nếu thất bại xin Hạ đại ca đừng trách ta.
Đoàn Phi bái lạy Hạ Thịnh, cắn răng một cái, tay phải nhấc kim châm lên, tay trái vén tóc Hạ Thịnh,một cây châm xuất hiện, từ từ thăm dò, rồi chậm rãi đâm xuống.
Chỉ trong chốc lát, trên đầu Hạ Thịnh đã có hơn mười cây châm, trong đó cóbảy cây Hào châm, ngoài ra còn có vài cây Sàm châm, Phong châm, Chichâm. Khi Đoàn Phi nhìn đầu Hạ Thịnh giống như con nhím, cuối cùng cũngkhông thấy có thay đổi gì quá lớn, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, lúc nàymới phát hiện tay mình đã ướt đẫm mồ hôi.
Lau hết mồ hôi trêntay, Đoàn Phi dò xét tình hình Hạ Thịnh một chút, Hạ Thịnh lúc này vẫntrong cơn mê, khẽ ngáy nhỏ một tiếng, còn đâu tất cả đều bình thường.
Đôi bàn tay Đoàn Phi vân vê hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965589/quyen-2-chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.