Lưu lão hai tay nâng trường kiếm còn vỏ, nói:
- Giải lạc tam thu diệp
Năng khai nhị nguyệt hoa
Quá giang thiên xích lãng
Nhập trúc vạn can tà!
Nó tên là Giải Lãng.
Tô Dung nhận lấy kiếm, tạ lễ lần nữa nói:
- Đa tạ Lưu lão thưởng kiếm, Tô Dung thật hổ thẹn!
Lưu lão nhìn nàng một cái thật sâu, sau đó gật đầu với người đang ngồi, quay người muốn đi, Đoàn Phi đột nhiên gọi:
- Lưu lão xin dừng bước, tại hạ có chuyện xin làm phiền!
Lưu lão xoay người lại hỏi:
- Chuyện gì?
Tô Dung cảnh giác, dựng tai lên, chỉ nghe Đoàn Phi nói:
- Lưu lão cũng biết tại hạ đã mua một thanh đao tên là Thần Long Trảm trong cửa hàng này!
Lưu lão nói:
- Thần Long Trảm ta đã từng thấy qua vài lần, nhi tử ngu xuẩn kia của ta yêu như báu vật, không ngờ bị công tử mua mất, không biết công tử có gì chỉ giáo!
Đoàn Phi nói:
- Tại hạ cũng rất thích thanh đao này, có điều có thể sửa lại một chút không? Sửa mũi đao thành hình trăng lưỡi liềm, thế nào ạ?
Lưu lão nhíu mày thành hình chữ nhất, nói:
- Công tử quả nhiên cao minh, liếc mắt một cái đã nhìn ra được điểm yếu của thanh đao này. Lưu Đại, Lưu Nhị, các ngươi nghe thấy chưa? Sau khi sửa lại theo lời vị công tử đây, nó sẽ tiến mà công, lùi mà thủ, có thê đâm có thể chém, so với hình dáng ngốc nghếch mà phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965562/quyen-3-chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.