Hoa Minh và Hồng Bang lĩnh mệnh rời đi, Đoàn Phi quay đầu lại, quan tâm nhìn Thạch Bân. Trên cổ Thạch Bân được Tô Dung dùng chiếc khăn tay sạch băng bó lai. Thạch Bân nhìn Đoàn Phi nở nụ cười khổ, Đoàn Phi vỗ vỗ vai của y, nói:
- A Bân, ta không làm ngươi sợ chứ? Ngươi nên biết tay nỏ của ta rất chuẩn mà, trong khoảng cách ngắn như vậy tuyệt đối là bách phát bách trúng đấy.
Thạch Bân cười khổ gật đầu, nói:
- Đệ không sao, nghỉ ngơi một chút là ổn thôi.
Đoàn Phi gật đầu với Dương Thận đã vội chạy đến nhưng đứng bên ngoài đám người, lớn tiếng nói:
- Không sao rồi, mọi người đều trở về làm việc đi.
Sau khi đám người tản ra, Dương Thận đi tới trước mặt Đoàn Phi, nói:
- Lam Bảo, là người của Vương Đường hả?
Sau khi Đoàn Phi nghe thấy xưng hô này chỉ cảm thấy ở lưng hình như có con kiến đang bò. Tô Dung và Thạch Bân, Tưởng Tuấn cũng kinh ngạc nhìn Đoàn Phi, bật thốt lên:
- Lam Bảo?
Dương Thận dương dương đắc ý giải thích với mọi người:
- Đây là tên ta đặt cho Đoàn đại nhân, hay không?
- Lam Bảo, Lam Bảo, ừ, hay, rất hay.
Tô Dung tự nhiên cười, nhìn khuôn mặt đang cười của nàng, những không vui trong lòng Đoàn Phi đột nhiên biến mất. Hắn đột nhiên cười nói:
- Thần đồng đệ nhất thiên hạ đặt cho ta, ai dám nói không hay chứ? Quen thì được rồi. Thăng Am huynh, Vương Đường rõ ràng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965559/quyen-3-chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.