Đoàn Phi nói:
- Loại súng lạc hậu này không có gì thích cả. Ngươi thích thì cầm đi. Cẩn thận làm thương mình.
Quản Tiêu Hàn thèm thuồng nhìn khẩu súng còn lại trong tay của Dương Thận. Làm nũng nói:
- Công tử, ta cũng muốn có một khẩu.
Đoàn Phi còn chưa kịp đáp lời nàng ta thì Tô Dung đã đoạt lấy khẩu súng còn lại trong tay Dương Thận, nói:
- Khẩu súng này là Công tử dùng để dâng lên Hoàng thượng. Ngươi cũng muốn nghịch sao? Nhà ngươi tự đi tìm nhưng tên cướp biển Tây dương mà đoạtlấy đi.
Quản Tiêu Hàn nhìn Đoàn Phi một cách đáng thương nói:
- Công tử, Dung nhi muội ăn hiếp ta.
Đoàn Phi ngạc nhiên nhìn Tô Dung. Tô Dung nhìn về phía hắn nháy mắt. Đoàn Phi hiểu ý, cười nói:
- Dung nhi nói không sai. Khẩu súng này ta muốn dâng lên Hoàng thượng. Ai bảo ngươi chậm mất một bước. Lần sau nếu kiếm được khẩu khác ta sẽ giữlại cho ngươi.
Quản Tiêu Hàn bỗng cười, nói:
- Công tửđừng quên đó, Dung nhi muội, quan hệ của tỉ muội chúng ta tốt như vậyđưa khẩu súng của muội cho ta xem một chút được không?
- Không đưa, nhất định không đưa. Đây là món quà đầu tiên công tử tặng cho ta. Ta nhất định không cho ai động vào.
Mặc cho Quản Tiêu Hàn có xin thế nào cũng nhất định không cho cô ta xem.Đoàn Phi nhìn bọn họ chơi đùa với nhau mỉm cười. Dương Thận thì trongbụng ưu tư nói:
- Lam Bảo, súng ống của người Tây dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965534/quyen-3-chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.