Sau khi tất cả mọi thứ chuẩn bị xong nàng mới nhè nhẹ vỗ tay, nói:
-Xong rồi, mọi người không cần phải giả bộ nữa đâu.
Đoàn Phi là người đầu tiên đứng dậy, hắn đến bên cạnh Hoa Minh, hỏi thăm quan tâm:
-Hoa Minh, ngươi cảm thấy thế nào?
Hoa Minh mở mắt, miễn cưỡng nhấc nửa người lên, gượng gạo nói:
-Đại nhân, ty chức thực sự hổ thẹn, kẻ đó đột nhiên xông tới đánh lén. Mấyngười chúng tiểu nhân hầu như ai cũng bị chúng chiêu. Huynh đệ Tiêu Húcvà Tiêu Dương bị thương khá nhẹ. Đánh vài hiệp với gã cũng bị gã đánhngã. Kẻ đó lại bổ một chưởng lên người chúng tiểu nhân, lúc này mới đemthi thể của Vương Thế Dũng nghênh ngang rời khỏi. Đại nhân, ty chức bấttài, hổ thẹn với lòng tin của đại nhân. Sau khi về kinh ty chức sẽ thỉnh tội lên Hoàng thượng.
Đoàn Phi an ủi:
-Đây là sơ suất của ta, sao có thể trách các ngươi được. Quan trọng ngươikhông sao là tốt rồi. Vương Đường có thể từ từ rồi bắt sau, thi thểVương Thế Dũng mất rồi thì thôi. Ta cũng không hi vọng đổi nó lấy tiềntiêu. Dưỡng thương cho cẩn thận, sau này ra sức làm việc cho ta là được. Ta là người cho phép phạm sai lầm, nhưng tuyệt đối không cho phép phảnbội. Các ngươi cần nhớ kỹ điều này.
Hoa Minh cảm kích nói:
-Vâng, đa tạ đại nhân khoan dung. Lời giáo huấn của đại nhân ty chức cả đời không dám quên.
Lời này của Đoàn Phi ý muốn nói với Quản Tiêu Hàn, hắn đứng vỗ vai HoaMinh, đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965528/quyen-3-chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.