Đoàn Phi vỗ bàn, quát lớn:
- Triệu Hiểu Xuân, ngươi một tiểucô nương, trên tay sao lại có nhiều máu người như vậy? Tại sao ngươiphải giết chết mẫu thân của mình!
Triệu Hiểu Xuân kinh hãi xua tay nói:
- Không, không phải ta giết, mẹ ta không phải ta giết!
Hai tay lắc động, màu máu đỏ lay động càng thêm kích thích thần kinhTriệu Hiểu Xuân. Triệu Hiểu Xuân kinh hãi liều mạng chà tay lên người,muốn lau sạch vết máu, Tô Dung bỗng quát:
- Không phải ngươi giết còn có thể là ai? Ngươi xem xem bọn ta ở nhà ngươi tìm được cái gì!
Triệu Hiểu Xuân hai mắt không tự chủ giật một cái, ánh mắt vừa chạm với mục quang của Tô Dung, sau đó dừng lên tay cô.
Trong tay Tô Dung đang cầm một cây trâm, cây trâm bằng gỗ, trên câytrâm khắc một con khổng tước dùng miệng ngậm sợi lông, thân trâm là mũinhọn hình tam giác. Cây trâm lúc này cũng dính đầy máu tươi, máu tươi.
Triệu Hiểu Xuân hoảng hốt thét to:
- Không thể! Nó rõ ràng chôn cùng với mẹ rồi, các ngươi khai quan mẹta? Mẹ ơi, không phải là lỗi của con, con không cố ý muốn giết mẹ.
Nghe được câu nói này của cô, Đoàn Phi không khỏi thầm may mắn mìnhkhông có đánh cược với Tô Dung, bằng không thì lỗ to, hắn quát to:
- Triệu Hiểu Xuân, bây giờ chứng cớ xác thực, ngươi còn gì nói không?Mẹ ngươi vất vả nuôi ngươi lớn, ngươi lại nhẫn tâm xuống tay giết bà ấy, rốt cuộc là vì cái gì?
Trong canh ngân nhĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965510/quyen-3-chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.