- Công công có lòng rồi, tuy nhiên nếu đã là việc do Hoàng thượng sai khiến, hẳn là không ai dám cản trở quấy rối chứ?
Trương Nhuệ cười lạnh, nói:
- Cái đó cũng không chắc. Nước ở trong kinh thành này sâu lắm đó. Đoànđại nhân nhớ kĩ lời này của ta là được rồi. Chúng ta phải đi hầu hạHoàng thượng thay xiêm y rồi, Đoàn đại nhân, chúng ta xin cáo từ.
Đúng lúc Trương Nhuệ định rời khỏi, Đoàn Phi không kìm nổi liền hỏi một câu:
- Trương công công, ta còn có một chuyện muốn hỏi ngài, theo ta biếtthì Tiên Hoàng không có con gái, vậy tối qua là vị công chúa nào vậy.
Trương Nhuệ cười nói:
- Đúng vậy, vị công chúa Vĩnh Phúc tối qua ngài nhìn thấy là trưởng nữcủa Chu Hữu Kiều Mộc Hưng Vương Hồ Quảng An Lộ Châu, danh hiệu công chúa Vĩnh Phúc. Chu Hữu Kiều Mộc Hưng Vương chết trước đó không lâu. Trưởngnam Chu Hậu Thông và trưởng nữ tới báo tang và đợi để nhận phong tướcvị. Chu Hậu Thông ở tại phủ Thập Vương, quận chúa Vĩnh Phúc được sự sủng ái của Lưu Qúy Phi nên được giữ ở lại Báo Phòng. Vài ngày trước đượcphong là Công chúa đó.
Đoàn Phi ồ một tiếng, bây giờ mới hiểu ra, Hưng Vương Chu Hậu Thông?Cái tên này nghe quen quen, lẽ nào trong lịch sử cũng có chút tiếng tăm?
Đoàn Phi không thông thạo lịch sử, tên của Hoàng Đế hắn cũng chỉ nhớniên hiệu. Nếu không phải trở về năm trăm năm trước. Hắn cũng sẽ khôngbiết vua Chính Đức tên thật là Chu Hậu Chiêu. Nếu như hắn hiểu biết sâuthêm một chút, thì sẽ biết được vị Hưng Vương tử Chu Hậu Thông đến báotang đó thực ra chính là Gia Tĩnh Đế trong lịch sử, chính là vị muốntranh chấp đại lễ kia. Chỉ có điều vua Chính Đức hiện tại vô bệnh vôtai. Dương Đình Hòa người đưa Gia Tĩnh lên thượng vị lại ngã xuốngtrước, chỉ e là đường đệ Hoàng Đế kế vị Chu Hậu Thông lại không có cơhội để làm Hoàng Thượng nữa rồi.
Trương Nhuệ rất để tâm, saukhi rời khỏi còn bố trí một thái giám chỉ dẫn cho Đoàn Phi, được sự dẫnđường của tiểu thái giám họ La, Đoàn Phi đã đi vào cửa bên qua Ngọ Môn.Lại đi qua cầu Thái Hòa chính là Thái Hòa Môn rồi. Nhưng hiện tại gọi là Phụng Thiên Môn. Cái tên Thái Hòa Môn là sau này do Thanh triều ThuậnTrị sửa lại. Hoàng đế triều Minh trừ phi có việc phải đến Kim Loan điệnthăng chầu, nếu không ngày thường đều tiếp nhận tấu sớ của các quan ởPhụng Thiên Môn, xử lý chính vụ ở nơi này.
Cửa ngoài củaPhụng Thiên Môn có hai hàng cột đá thấp, trên cột đá khắc tên các quanchức. Quan viên nào không có tư cách tiến vào Phụng Thiên môn thì đềuphải đứng chờ ở cột đá này, đợi Hoàng thượng tuyên triệu. Đoàn Phi hiệngiờ cũng vẫn là quan tứ phẩm Ứng Thiên Đô Sát Viện, vốn dĩ phải đợi ởbên ngoài chờ, nhưng hắn hiện nay là Khâm Sai phụng chỉ của Hoàngthượng. Thái giám La Kiệt liền dẫn hắn đến bên cạnh cột trụ hành langPhụng Thiên Môn chờ vào chầu.
Văn võ bá quan lục tục đến ngày càng nhiều, Đoàn Phi mặc Ngưu Đầu phục màu đỏ đứng bên hành lang, lạilà một người mặt còn non trẻ, rất nhanh trở thành tiêu điểm nhìn ngó của văn võ bá quan. Đoàn Phi hít vào một hơi, ưỡn thắng ngực, mắt nhìn, tai dựng lên trộm nghe những lời xì xào bàn tán bên cạnh.
Đây là ai vậy? không được nghe nói có Khâm Sai hồi kinh a.
Ngài tin tức thật không nhanh nhẹn, người này chính là Nam Trực Lệ Tuần Phủ Khâm Sai Đoàn Phi, lần trước đã làm hỗn loạn triều đình, hại ThủPhụ Đại Học sĩ Dương đại nhân phải bãi quan. Hắn hôm qua chạng vạng mớivào thành, tại phòng riêng ở Tứ Hải lâu ăn cơm, sau đó mới bị gọi vàoBáo Phòng, cả đêm không có rời khỏi, chậc chậc, triều đình nhiều giannịnh a, các ngươi cứ chờ đi, Lưu Cẩn, Tiền Ninh, Giang Bân, tiếp đóchính là hắn Đoàn Phi. Nói không chừng ngày nào đó Hoàng thượng lại muốn có thêm một vị con nuôi đấy.
Đoàn Phi sống lưng gai lạnh.Hắn có chút bất an. Lưu lại Báo Phòng thì thế nào? Tại sao mấy người này lại nói khinh miệt và châm chọc vậy? Vị quan có chút trẻ tuổi rõ ràngcòn có chút hâm mộ. Chuyện này rốt cục là thế nào?
Đang trong lúc nghe lén, đột nhiên trước mặt có người gọi to:
- Đoàn đại nhân!
Đoàn Phi hoảng sợ, vội vàng mở mắt nhìn lại, chỉ nhìn thấy Vương ThủNhân mặc áo quan nhị phẩm đứng ở trước mặt. Trong số văn võ bá quan Đoàn Phi chỉ nhận ra hắn. ở nơi xa lạ đột nhiên lại gặp người quen, Đoàn Phi không khỏi mừng rỡ kêu lên:
- Vương đại nhân, lâu rồi không gặp, Đoàn Phi nhớ ngươi đến chết, ấy chết, hạ quan Đoàn Phi tham kiến TuầnPhủ Vương đại nhân.
Vương Thủ Nhân cười, quát lên:
- Đừng có xưng hô bừa bãi, bây giờ ngươi mới là Tuần Phủ Khâm Sai đấy, đến đây, ta giới thiệu cho ngươi gặp vài người.
Đoàn Phi đi theo hắn đến trước mặt một vị lão nhân gương mặt hiền hòatuấn lãng, tinh thần sảng khoái. Vương Thủ Nhân giới thiệu, nói:
- Vị này là Văn Hoa Điện Đại Học sỹ kiêm Công Bộ Thượng thư Dương Nhất Thanh, Dương đại nhân.
Đoàn Phi đối với Dương Nhất Thanh ngưỡng mộ đã lâu, vội vàng tiến lên làm lễ ra mắt, nói:
- Dương đại nhân, hạ quan ngưỡng mộ ngài rất lâu rồi, tháng sáu vừa rồi hạ quan có tới Kim Sơn tiếp kiến. Tiếc là không có duyên gặp mặt, không ngờ hôm nay gặp ngài ở đây, thật là hết sức vinh hạnh.
Dương Nhất Thanh trong lòng có chút khinh thường Đoàn Phi, nghe thấy vậy liền nhướng mày lên, kinh ngạc nói:
- Hả? Đoàn đại nhân từng tìm đến ta sao? Ta trước nay chưa từng rờikhỏi nhà, đích thị là tên thủ vệ già kia giở trò rồi. Đáng tiếc rồi, nếu như ta có thể gặp Đoàn đại nhân sớm hơn, có lẽ sẽ không xảy ra nhiềuhiểu lầm như vậy rồi.
Đoàn Phi liên tục gật đầu, vẫnchưa kịp nói chuyện gì, Vương Thủ Nhân lại giới thiệu với hắn vị kếtiếp, người này tóc trắng mặt đen mà tinh anh. Vương Thủ Nhân nói:
- Vị nay là Võ Anh điện Đại Học sỹ kiêm Hộ Bộ Thượng Thư Phí Hoành, Phí đại nhân.
Thái độ của Phí Hoành so với Dương Nhất Thanh hiền hòa hơn nhiều, nhưng Đoàn Phi lại biết người này là một dây leo trên tường, lúc trước nhìnlầm tình thế còn muốn giẫm lên Đoàn Phi một cước. Sau khi biết được thái độ của vua Chính Đức đối với Đoàn Phi mới thay đổi thái độ.
Kế tiếp là Lại bộ Thượng thư Vương Quỳnh, đó là một lão nhân có vẻ mặtbuồn bã, hắn đối vơi Đoàn Phi cực kì khinh thường. Gặp mặt liền nói haicâu châm chọc, nghe khẩu khí của hắn thì dường như đối với việc Đoàn Phi ở Dương Châu lật lại bản án của Tạ Chí Quân rất không thoải mái.
Còn chưa đợi Vương Thủ Nhân giới thiệu Lễ Bộ Thượng thu Thạch Bảo Hòavà Hình Bộ Thượng Thư Trương Tử Lân, chuông đồng hồ vang lên, tất cả các quan viên đứng ngoài hành lang đều lần lượt tiến vào Phụng Thiên Môn.Đoàn Phi chờ gọi mới có thể đi vào. Vì vậy vẫn còn đứng nguyên ở đó.Cũng may còn một số quan viên cũng đang chờ triệu kiến, vì vậy cũngkhông đơn độc.
Đúng lúc Đoàn Phi đợi đến mức buồn ngủ, cuối cùng cũng xuất hiện một vị thái giám, mặt hướng về phía hành lang tuyên nói:
- Nam Trực Lệ Tuần Phủ Khâm Sai Đoàn Phi Đoàn đại nhân ở đâu? Bệ hạ tuyên vào tấn kiến!
Đoàn Phi vội vàng cúi đầu rảo bước tiến vào trong Phụng Thiên Môn. Liếc mắt nhìn qua vị trí của mình, cảm thấy tương đối ổn liền xách quan bàolên, nghiêm chỉnh quỳ xuống dưới đất, dập đầu nói:
- Thần ĐoànPhi khấu kiến Hoàng thượng! Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.Thần phụng chỉ Tuần Phủ Nam Trực Lệ, hiện phụng mệnh hồi kinh, báo cáokết quả công tác.
- Ái khanh bình thân.
Vua Chính Đức ngồi trên bệ rồng, cười nói:
- Ái khanh Tuần Phủ Nam Trực Lệ có công trạng lớn, quả thật là cánh tay đắc lực của Đại Minh ta. Dương khanh, ngươi nói trẫm phải khen thưởngĐoàn đại nhân thế nào mới phải đây?
Đoàn Phi ở Tô Châuđiều tra tham quan, giao nộp lên hơn ngàn vạn lượng bạc, thật hóa giảitình trạng eo hẹp của quốc khố, Dương Nhất Thanh cũng hiểu được. Có điều Đoàn đại nhân thật sự tuổi còn rất trẻ, hơn nữa lại không có văn bằng,hiện nay đã là quan tứ phẩm rồi, nếu như thăng chức cho hắn, chỉ e hắnchưa đến hai mươi lăm tuổi sẽ phải có lên được vị trí cấp nhân thần.Nghĩ đến bản thân mình lớn tuổi phải cùng người trẻ tuổi này ngang hàngđứng trong triều, hắn cũng có chút không thoải mái. Lúc này Hoàng thượng hỏi hắn không thể không đáp, liền bước ra khỏi hàng bẩm:
- Hoàng thượng, Đoàn Phi tinh thông xử án, hắn ở Ứng Thiên đã là Đô Sát ViệnHữu Thiêm Đô Ngự Sử, thần thấy vẫn như lúc trước bổ nhiệm hắn là Đô SátViện Hữu Đô Thiêm Ngự Sử, coi như ngợi khen.
Cùng quan chức, nhưng quan ở Ứng Thiên kém xa Bắc Kinh. Dương NhấtThanh an bài như vậy đương nhiên không thỏa đáng, cũng là bất đắc dĩ,nhưng vua Chính Đức lại rất bất mãn, theo người thì trực tiếp bổ nhiệmĐoàn Phi làm Lại bộ Thượng thư cũng không có vấn đề gì, Vương Quỳnh giàrồi, hồ đồ rồi. Người lớn tuổi như vậy rồi, sao lại không hiểu thế nàolà tiến thoái? Lúc này trực tiếp cáo quan về quê không phải tốt sao? Đểvị trí đó cho tuổi trẻ tuấn kiệt mà.
Vua Chính Đức tỏ rõ ý kiến từ chối, nói:
- Dương ái khanh đề nghị Đoàn Phi làm Đô Sát Viện Hữu Đô Thiêm Ngự Sử, các khanh cảm thấy thế nào?
Có rất nhiều quan viên theo Dương Nhất Thanh, nghe tiếng liền đứng ra nói:
- Dương đại nhân nói thực có lý, an bài thỏa đáng, thần tán thành.
Vua Chính Đức nghiêm mặt nhìn Trương Nhuệ, nói:
- Trương ái khanh, ngươi nói xem sao?
Trương Nhuệ đáp:
- Khởi bẩm Hoàng thượng, lão nô cảm thấy dựa vào công lao của Đoàn đạinhân, có thể bổ nhiệm hắn làm Hình Bộ Thượng thư cũng không có gì quáđáng, hơn nữa tuổi trẻ khỏe mạnh, năng lực xuất chúng, Đoàn đại nhânchắc chắn có thể đảm nhiệm được, tuy nhiên
Những lời nóinày trực tiếp nhằm vào Hình Bộ Thượng thư Trương Tử Lân, Trương Tử Lânrất giận dữ, đang muốn đứng ra phản bác, Trương Nhuệ lại nói lời xoaychuyển, lại nằm ngoài dự liệu của mọi người, tiếp tục nói:
-Hoàng thượng, thần cho rằng bây giờ khen thưởng Đoàn đại nhân vẫn cònhơi sớm, Đoàn đại nhân tuổi vẫn còn trẻ, kinh nghiệm còn ít, lại khôngthông qua thi tuyển, một năm thăng chức lên quan tứ phẩm cũng đã làthiên ân rộng lớn, nếu lại thăng quan cho hắn, chỉ e các quan trongtriều không phục a.
Trương Nhuệ còn chưa dứt lời, Lễ Bộ Thượng thư Thạch Bảo liền trước hết đứng ra phụ họa, nói:
- Hoàng thượng, Trương công công nói rất đúng, lão thần cũng cho rằngbây giờ lại thăng quan cho Đoàn đại nhân sẽ có chút không ổn. Đoàn đạinhân tuy là đã hoàn thành thánh chỉ, hay là để cho hắn về Ứng Thiên,thăng nhiệm Đô Sát Viện Tả Đô Thiêm Ngự Sử là xong.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]