Dương và Vỹ trở về thẳng khách sạn, bởi lúc từ VinWonders trở về họ vốn đã định đi ăn chút gì đó nhưng trên đường xe khá là đông, quán ăn nào cũng chật kín người thế nên cả hai quyết định sẽ đặt đồ về phòng ăn luôn.
Khi bước đến phòng khách sạn, cả Dương và Vỹ đều cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn hẳn. Ánh sáng ấm áp từ đèn trần cùng với không gian rộng rãi của căn phòng khiến họ quên đi hết "mệt nhọc" sau một ngày vui chơi. Họ lại một chỗ ngồi thoải mái bên bàn ăn nhỏ, và không quên mở cửa sổ để đón những cơn gió mát từ biển thổi vào.
- Thật là thoải mái quá đi mất! - Vỹ thả mình trên ghế sofa, thở phào một cái rồi ca bài ca đói bụng.
Dương nhìn anh kêu ca thấy vừa tội vừa buồn cười, vô mở chiếc điện thoại và nhanh chóng đặt đồ ăn qua ứng dụng giao hàng.
Anh muốn ăn gì đây? - Dương nhìn sang anh hỏi.Có hải sản là được! - Anh nhìn cô với cặp mắt long lanh long lanh.Vậy hai phần bún sứa và một gỏi cá mai ha.Anh vừa gật đầu một cái là Dương ấn xác nhận đặt ngay đơn hàng. Xong xuôi cô định lấy đồ đi tắm trong lúc đợi đồ ăn giao đến, bỗng nhận ra một vấn đề vô cùng nan giải, đó chính là nhà tắm.
"Làm sao bây giờ, nếu giờ mình tắm thì anh Vỹ ở ngoài sẽ thấy hết mất."
Dương bối rối, cố gắng suy nghĩ tìm cách.
- Dương, Dương có định tắm không, nếu có thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-vang-anh-duong-ruc-ro/3651194/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.