Lương Tùng Đình hỏi, Úc Thanh Chước không chịu nói, vậy hắn cũng không ép anh nữa.
Đêm nay vốn định nói rõ ràng những chuyện cũ đã phủ bụi từ lâu, Lương Tùng Đình muốn cho Úc Thanh Chước cơ hội.
Nhưng anh lại nói mình không cần, nói dù có phải chuộc tội cũng là tự mình chuộc, không liên quan đến bất cứ người nào.
Sau đó Lương Tùng Đình vào phòng tắm rửa mặt, hắn hứng một vốc nước hắt lên mặt mình, trong đầu lại hiện lên dáng vẻ mỉm cười nhẹ nhàng của Úc Thanh Chước.
Bảy năm thực sự đã khiến rất nhiều điều thay đổi. Một Úc Thanh Chước biết rõ giải thích sẽ tốt hơn nhưng lại nhất quyết không chịu mở lời này, trước nay Lương Tùng Đình chưa từng biết tới.
Lúc hắn đánh răng Úc Thanh Chước cũng bước vào phòng tắm.
Anh vẫn lo rằng hắn sẽ tức giận, dù sao cũng tại anh không nói chuyện tử tế. Úc Thanh Chước đợi bên ngoài mà lòng cứ thấp thỏm, cuối cùng quyết định đi vào cùng.
Lương Tùng Đình khom lưng, bàn chải điện trong tay rì rì chuyển động. Anh đứng dựa người vào cánh cửa nhìn hắn đánh răng, qua một lát lại tiến thêm hai bước, vòng tay ôm lấy hắn từ sau lưng.
Hắn tắt bàn chải điện, giơ tay còn lại lên gạt đi kem đánh răng còn vương bên ngoài miệng.
Úc Thanh Chước rất thích sờ cơ bụng của hắn, cách một lớp áo thun mà vẫn cảm nhận được từng khối cơ rắn chắc.
“Anh Đình, đêm nay em có cần tắm không?” Úc Thanh Chước thì thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-su-diu-dang-cua-anh/3554653/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.