Lúc sắp tới nhà Hạ Tinh Trầm, Cố Khâm tranh thủ thời gian dừng đèn đỏ nhắn cho cô một tin:
[Khoảng mười phút nữa tôi sẽ tới nơi.]
Rất nhanh cô đã trả lời lại:
[Được, căn hộ 1202 tòa số 14, anh tới nơi thì cứ bấm chuông là được.]
Cố Khâm nhìn con số 1202 lại nghĩ tới cảnh tượng ngày hôm đó anh đưa cô về nhà, bất giác mỉm cười. Mau chóng gõ ba chữ rồi gửi cho cô:
[Tôi biết rồi.]
Hạ Tinh Trầm cầm điện thoại trên tay, nhìn tin nhắn mà Cố Khâm gửi tới.
Tôi biết rồi… Tôi biết rồi…
Cô có cảm giác anh đang nhắc nhở mình về chuyện tối hôm đó…
Nhớ đến buổi tối hôm đó Hạ Tinh Trầm lại cảm thấy quẫn bách, xấu hổ, lập tức vùi mặt vào gối.
Mười phút sau, chuông cửa vang lên.
Hạ Tinh Trầm ấn nút mở cửa dưới sảnh để anh vào, sau đó cô bước ra mở cửa, đợi Cố Khâm đi thang máy từ dưới lên.
Trong lúc chờ Cố Khâm đi lên, cô chạy vào phòng vệ sinh kiểm tra lại lớp trang điểm của mình xem có bị lem không, tóc có bị rối không rồi cúi đầu chỉnh lại quần áo. Sau khi chắc chắn mọi thứ đã ổn thỏa, cô mới quay trở lại đứng trước cửa tiếp tục đợi anh.
Thang máy lên tới nơi kêu “tinh” một tiếng, đột nhiên Hạ Tinh Trầm cảm thấy hơi hồi hộp, nhịp thở cũng theo đó chậm lại.
Cửa thang máy chầm chậm mở ra, bóng dáng Cố Khâm xuất hiện trong tầm mắt của cô.
Anh mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-sao-roi/3478227/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.