“Tạp dề.”
 
Hạ Tinh Trầm quay đầu lại thì thấy trong tay Cố Khâm đang cầm một chiếc tạp dề màu nâu. Cô cúi đầu nhìn tay mình còn đang dính không ít vảy cá, lên tiếng cảm ơn anh:
 
“Cảm ơn, anh để bên kia giúp tôi, lát nữa tôi mặc sau.”
 
Cố Khâm cũng cúi xuống nhìn đôi tay đang làm cá của cô, quả thực hiện tại cô chẳng còn tay nào để mặc tạp dề nữa.
 
Nhưng hôm nay Hạ Tinh Trầm lại mặc một chiếc váy liền thân màu trắng, nếu trong lúc làm cá mà bị bẩn thì anh cũng thấy đau lòng thay cô.
 
Nghĩ đến đây, Cố Khâm bước thêm vài bước, nhìn thẳng vào mắt cô, giọng nói dịu dàng hiếm thấy:
 
“Cô cúi đầu xuống một chút.”
 
Hạ Tinh Trầm tròn mắt nhìn anh, mãi mấy giây sau mới hiểu được ý của Cố Khâm, cô hơi cúi đầu xuống theo lời anh.
 
Cố Khâm vòng tạp dề qua đầu Hạ Tinh Trầm, rồi đưa tay ra sau lưng, giúp cô thắt dây.
 
Khoảng cách giữa hai người trong phút chốc được kéo gần lại, Hạ Tinh Trầm có thể cảm nhận được hơi thở mang theo hương gỗ và mùi thuốc lá nhàn nhạt của anh. Cô bất giác đứng thẳng người hơn, cũng không dám cử động dù chỉ một ngón tay.
 
Cố Khâm không chạm vào cô, sau khi thắt nơ xong thì chủ động lùi lại hai bước.
 
“Xong rồi.”
 
“Cảm ơn anh.”
 
Đợi khi hơi thở của anh dần dần biến mất thì Hạ Tinh Trầm mới thầm thở phào một hơi.
 
“Có cần tôi giúp gì không?” Cố Khâm nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-sao-roi/3478207/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.