“Cháu lại muốn dỗ ngọt bà đúng không? Bà đang hỏi cháu cảm thấy con bé thế nào, cháu đừng có kéo bà vào đây.” Bà Cố tỏ thái độ nếu không có được câu trả lời vừa ý sẽ quyết không bỏ qua.
 
“Tiểu Khâm à, ý của bà Cố là cháu thấy Tinh Trầm có thích hợp làm cháu dâu của bà ấy không.” Thím Trương ở bên cạnh không nhịn được lên tiếng.
 
“Cháu dâu nào thế?” Một người có tướng mạo giống Cố Khâm đến tám, chín phần vừa nói vừa đẩy cửa phòng bệnh đi vào.
 
Đứng ở cửa là cháu trai lớn của bà Cố, Cố Tranh. Bố của Cố Tranh, Cố Thận Quần là con trai cả của bà, là anh trai của người bố đã mất của Cố Khâm, cũng chính là bác cả của anh.
 
Cố Tranh cũng cao ráo anh tuấn như Cố Khâm nhưng khuôn mặt không sắc bén lạnh lùng như anh. Trên mặt Cố Tranh lúc nào cũng nở nụ cười, khiến anh ấy trông có vẻ dễ gần hơn Cố Khâm.
 
“Bà nội, bà đang nói đến cháu dâu nào thế? Tiểu Khâm sắp kết hôn rồi ạ?” Cố Tranh đi tới ngồi xuống bên cạnh bà Cố, tiếp tục bàn luận về chủ đề lúc nãy.
 
Cố Khâm liếc anh ấy một cái rồi cúi đầu xem điện thoại. Dù anh là người bị nhắc tên nhưng anh không có ý định lên tiếng chào hỏi cái người vừa mới đi vào kia.
 
“Cháu nhìn nó có giống với người chuẩn bị kết hôn không?” Bà Cố nở nụ cười đáp lại lời Cố Tranh nhưng trong nụ cười ấy lại chẳng có chút thân thiết nào.
 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-sao-roi/3478205/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.