Bà chủ nở một nụ cười khó đoán được ý vị: “Kể vậy thì mấy ai tin trên đời này có thứ đấy. Nhưng nghe đồn, có người thực sự đã nhìn thấy người cá rồi đó.”
Thẩm Kình Hoài hứng thú híp mắt nói: “Ồ? Tôi muốn nghe chi tiết.”
Đây cũng chỉ là lời truyền miệng bà chủ tình cờ nghe được từ một ngư dân. Chuyện kể rằng vào một đêm, khi đi biển về, chàng trai đó đã thấy Triệu tiên sinh đứng từ xa trên bến. Ban đêm trăng sáng, bến tàu vẫn sáng đèn nhưng nơi anh ta đứng lại tối đen như mực. Những người khác không thấy được anh Triệu nhưng cậu ta lại có thể thấy rõ.
Người ngư dân tò mò không biết Triệu tiên sinh đang làm gì ở cái chỗ chật hẹp ấy thì chợt nhớ tới hôm nay khu phố biển tổ chức ca hát, chắc do mời đám gái nhảy đến nên anh ta đứng đó hóng gió.
Chàng trai định bỏ đi thì bất ngờ thấy từ dưới mặt nước có người ngoi lên. Mái tóc nàng* đen dài, vì ngâm trong nước quá lâu nên từng sợi tóc giống như rong biển mềm mại, phủ lên bờ vai mịn màng. Dưới ánh trăng mờ ảo lung linh, mái tóc đen cùng bờ môi đỏ quả là một sự kết hợp chí mạng, vẻ đẹp cuốn hút nghẹt thở. Ánh đèn chiếu trên đỉnh đầu tạo ra màng sương mỏng bao phủ, chỉ nhìn sườn mặt nàng kia thôi đã thấy xinh đẹp chứ đừng nói nhìn chính diện.
Triệu tiên sinh nhìn thấy nàng kia giống như hoàn toàn mất đi lý trí, anh ta đột nhiên quỳ xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-nguoi-trong-long-buoc-toi/2716229/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.