Đêm đấy, anh dành chút thời gian lướt Facebook mà ngủ muộn hơn mọi khi. Tâm trí nôn nao, nhiều suy nghĩ nên anh chẳng ắt nào ngủ được. Tay thì vẫn cứ lướt chuột một cách thẫn thờ nhưng dường như Hoàng Dương vẫn không mảy may chú ý vào nó, cứ đắm mình vào dòng tâm trạng của bản thân. Anh vốn không nhạy cảm đến mức này. Chỉ khi nghĩ đến người con gái mang tên Bảo Vy thì tâm can chẳng lúc nào tĩnh lặng, cứ vòng vo trong chính kế hoạch tình yêu của mình. Xa cách đến tận 8 năm - một khoảng thời gian dài đủ làm chính mình quên đi một ai đó nhưng điều ấy anh không thể nào làm được, không thể nào quên mất người con gái với nụ cười rực rỡ năm nào. " Nhiều năm dài trôi qua, Ngỡ quên bóng hình cũ. Nhưng nụ cười năm ấy Vẫn in hằn trong tim." Chưa bao giờ nghĩ rằng yêu ai đó lại giống như một cuộc chiến giằng xé cảm xúc như thế, như thể tình yêu biến bản thân trở thành một kẻ thiếu quyết đoán vậy. Mãi mập mờ mà chưa dám đưa ra quyết định. Tiến rồi lùi lại. Yêu nhiều là thế nhưng chắc hẳn sẽ luôn lo sợ đối phương từ chối, không đón nhận tình yêu mình trao. Mùa hạ ngày đấy là trang giấy mới đã đưa anh đến một cuộc sống biết yêu là gì, biết ghen là gì, biết trông ngóng ai đó là như thế nào. Đến bây giờ, nó vẫn luôn vẹn nguyên như vậy, không thay đổi. Sợi dây chuyền anh muốn tặng cho cô mang rất nhiều ý nghĩa, vừa là món quà khích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-nang-ha/3563891/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.