Thật vất vả đem vị tôn đại thần Trình Cảnh Khu này mời ra cửa, Tang Vãn Cách vẫn còn sợ hãi vỗ ngực tựa tại trên ván cửa thở hổn hển, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy kinh sợ quá độ đỏ ửng, khiến cho gò má của cô vốn là có vẻ tái nhợt tiều tụy them chút khí sắc.
Thật là nguy hiểm, ngộ nhỡ bị Khu phát hiện tờ giấy đáng ghét đó... Tang Vãn Cách nghĩ cũng không dám nghĩ kế tiếp sẽ xảy ra những chuyện gì.
Cô chỉ không tham gia thương giới, cũng không đại biểu cái gì cô cũng không hiểu.
Lấy thế lực của Khu, muốn hủy diệt một người, thật sự là quá dễ dàng. Nhiều năm như vậy, người hắn duy nhất thật lòng mà đợi, cũng chỉ có một mình cô thôi, cô thậm chí cũng đều không rõ tại sao giữa bọn họ lại biến thành tình cảnh như hôm nay.
Cực kỳ lâu trước kia, bọn họ, không phải như thế...
Tang Vãn Cách thu hồi mê ly tinh thần, lửng thững đi vào phòng ngủ, đôi mắt to nghiêng mắt nhìn chung quanh, nhặt cục giấy trên đất lên, suy nghĩ lại, cũng không có vứt bỏ, ngược lại là tỉ mỉ mở ra, dùng bàn tay đè cho bằng, sau đó nhét xuống dưới nêmk
Cô xoắn lắc lắc đôi tay ngồi ở bên mép giường, sau khi thần kinh cực độ căng thẳng được thả lỏng thì những cơn đau mỏi lại xuất hiện. Đôi tay nhỏ bé chống eo ếch, Tang Vãn Cách mím môi, nhìn xem thời gian đã bốn giờ sáng, buồn ngủ biến mất, cô quyết định tắm một cái trước sau đó thay quần áo đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/180642/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.