Đang lúc cô một mình khóc đến thương tâm, điện thoại di động đột nhiên vang lên, tiếng chuông bén nhọn dọa cô giật mình.
Đôi mắt đẹp ngắm nhìn chung quanh, cuối cùng cũng nhìn thấy cùng áo khoác đặt chung một chỗ điện thoại, cách giường không xa, cô chỉ cần đưa tay là có thể đến. Xách nó tới đây, cũng không nhìn là ai gọi liền nhấn nút từ chối. ── cô thật sự là không có tâm tình nghe điện thoại.
Nhưng điện thoại di động lần nữa không thức thời vang lên. Thế là cô lần lượt nhấn, đối phương cứ lại gọi một lần rồi lại một lần── cho đến khi Tang Vãn Cách cũng không chịu được nữa mới thôi.
Cô mím miệng nhỏ nghe, thanh âm còn mang theo chút uất ức nghẹn ngào: "... Alo?"
ở đầu bên kia truyền đến giọng nam dễ nghe, giọng của Trình Cảnh Khu trong tràn đầy lo lắng: "Tiểu Cách, em làm sao vậy? Tại sao khóc? Đã xảy ra chuyện gì, ai khi dễ em sao? Là ai?!"
Nghe được thanh âm dịu dàng trầm thấp của hắn, mắt Tang Vãn Cách càng thêm cay, nước mắt giống như là trân châu đứt dây từng chuỗi đi xuống, cô cầm điện thoại di động, khóc đến nói không rõ ràng lắm: " Ô ô... Khu... Ô ô..." Nhưng hết sức đè nén không muốn khóc ra thành tiếng để cho hắn nghe, thế nhưng loại tiếng khóc cực độ đè nén càng có thể làm người ta đau lòng, ở đầu bên kia Trình Cảnh Khu bị cô khóc đến tan nát trái tim rồi.
Một bên hắn ở trong điện thoại an ủi cô, vừa nhanh chóng nhặt áo khoác trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/180640/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.