Trong nửa tháng tiếp theo, mọi hành động của Tang Vãn Cách đều bị hạn chế. Ngoại trừ việc đi theo Trình Cảnh Khu ra thì nơi nào cô cũng không được đi. Hùng Thần Giai gấp, cô cũng gấp. Hai người chịu đủ nỗi khổ tương tư lại căn bản không thể thấy được mặt của đối phương. Bọn họ thậm chí không biết vì sao mà bất kể cả hai muốn làm cái gì, Trình Cảnh Khu luôn có thể ngăn cản trước một bước. Giản Phồn thật vất vả mới có thể lại ngụy trang thành nhân viên vệ sinh lần nữa để xâm nhập vào Trình thị. Hơn nữa hắn còn thành công đem tờ giấy nhỏ kín đáo đưa cho Tang Vãn Cách, định ra thời gian hai người gặp nhau —— hai ngày sau Trình thị cùng một công ty lớn khác sẽ hợp tác trong một dự án, Trình Cảnh Khu sẽ có chừng ba giờ bận rộn. Tang Vãn Cách chỉ cần nghĩ ra biện pháp để ở một mình rồi ngồi đợi Hùng Thần Giai lẻn vào gặp cô là được.
Cho nên, tâm tình hôm nay của Tang Vãn Cách vô cùng kích động. Kích động khó có thể tự giữ, gương mặt vui vẻ rõ ràng như vậy căn bản chạy không khỏi ánh mắt của Trình Cảnh Khu. Thế nhưng cái gì hắn cũng không nói, đến lúc đi họp, thư ký sắp xếp văn kiện và xin chỉ thị của hắn xong liền đứng dậy đi đến phòng họp trước. Cả phòng làm việc cũng chỉ còn lại hai người là Tang Vãn Cách và Trình Cảnh Khu.
Tang Vãn Cách rõ ràng có chút khẩn trương —— cho dù cô cũng đã coi như là đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/1536830/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.