Tang Vãn Cách thật sự không biết đã trôi qua bao lâu, cô cảm thấy eo càng ngày càng mỏi, trong cơ thể có một cảm giác mãnh liệt khác thường nào đó đang bắt đầu từ từ xâm nhập thần trí mình, khoái cảm chết người ập tới làm cô lo lắng, bắt lấy đầu vai Hùng Thần Giai, cái miệng nhỏ nhắn thốt ra thanh âm rên rỉ mỏng manh: "Gấu... Gấu..."Cô một lần lại một lần hô tên của hắn, đôi mắt ngập nước lóe lên chút ánh sáng mềm mại đáng yêu long lanh như ánh sao, cô giống như một đóa hoa nở về đêm, một mỹ nhân dưới trăng mỹ lệ nhất, bóng dáng mềm mại nhỏ nhắn đứng ở đó, từng hơi thở gấp, nhẹ nhàng như hoa rơi nước chảy chọc người thương yêu.
"Anh đây —— công chúa, anh ở đây ——" Hùng Thần Giai lầm bầm đáp lại cô, tốc độ hai tay nâng lên thả xuống cái eo nhỏ nhắn của cô càng nhanh hơn, cuối cùng, hắn chỉ cảm giác tê rần, tròng mắt đen như mực híp lại thành một đường thẳng, bàn tay đè cái eo non mềm rơi xuống làm cho bản thân vào đến chỗ sâu nhất trong thân thể của cô, sau đó phun ra toàn bộ tinh hoa của bản thân, môi mỏng dịu dàng ngậm cánh môi mềm mại của cô.
Tay nhỏ bé đặt trên đầu vai khoẻ mạnh thật chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tang Vãn Cách đổi sang màu hồng, đôi mắt mê say, mặt thẹn thùng mềm mại, thân thể của cô rất nhạy cảm, vốn đã sắp lên cao triều, lần này lại bị tinh dịch nóng bỏng của Hùng Thần Giai bắn vào thiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/1536806/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.