Hùng Thần Giai cho rằng duới tình huống như thế Tang Vãn Cách sẽ không dám lớn tiếng la lên, tròng mắt đen len lén liếc qua liền thấy cô cũng không có ý muốn chống cự nhiều, lá gan liền to hơn, ngón út cùng ngón áp út linh xảo gạt mở bốn góc quần lót ra, nắm lấy cái tay nhỏ bé mềm mại trơn mềm nhét vào.
Đôi mắt Tang Vãn Cách so với chuông đồng còn lớn hơn, toàn thân cô run rẩy, bàn tay cứng ngắc phủ lên cái vật kia của Hùng Thần Giai cũng không nhúc nhích được, chỉ cảm thấy nhiệt độ dưới lòng bàn tay nóng bỏng đến mức có thể thiêu trụi cả người cô. Cô thậm chí phát giác trên cái vật thô to kia còn nhô ra gân xanh vàmạch máu, nóng rực nẩy lên ở trong tay cô như nhịp tim, còn có bộ lông tươi tốt khẽ đâm vào lòng bàn tay nhỏ bé mềm mại, trước ngực cô là đầu gấu khàn đục thở dốc rên rỉ.
Lần này cô thật sự thấy bối rối.
Thừa dịp cô chưa kịp phản ứng, Hùng Thần Giai nhanh như chớp, bàn tay to khác chẳng biết từ lúc nào đã chui vào trong áo khoác của Tang Vãn Cách, bí mật cởi áo ngực của cô, sau đó lần theo vạt áo rút cái áo ngực màu xanh lá cây ra.
Mắt to chớp chớp, Tang Vãn Cách ngơ ngác nhìn áo lót trên đầu ngón tay Hùng Thần Giai, khuôn mặt nhỏ nhắn từ từ, từ từ nổi lên một tầng mây hồng, sau đó cô giống như là mất đi khả năng nói, càng thêm dùng sức dùng tay che miệng, ngay cả hàm răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/1536804/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.