Trước đây em vẫn cảm thấy mình thực sự may mắn khi tìm được một người đàn ông luôn đồng cảm với mình, luôn mang lại cho mình cảm giác hạnh phúc và bình yên. Rồi bất chợt một ngày, em đau đớn phát hiện thì ra bấy lâu nay thứ mà em vẫn gọi là tình yêu chỉ đến từ một phía. Em nhận ra người mà trước giờ em vẫn dựa dẫm có một bờ vai quá rộng, đủ để che chở cho rất nhiều cô gái yếu đuối khác ngoài em. Em lạc lối ra mất hết niềm tin, em không còn biết đâu là tình yêu thật sự, không biết phải đối xử với những kẻ xung quanh mình thế nào. Trước mắt em chỉ còn toàn ngờ vực, hoài nghi và tuyệt vọng. Em cảm thấy mình quá ư ngốc nghếch, khi tất cả những gì em tưởng như vững chãi nhất lại là những thứ chạm nhẹ là có thể đổ vỡ tan tành. Em tự hỏi mình: Tại sao một người hiểu em đến như vậy lại có thể làm tổn thương và ném đi của em tất cả khi em đang tràn ngập trong hạnh phúc như thế?
Em à, đừng lẫn lộn giữa hiếu và thương, để đội ngô nhận tình yêu một cách đầy hối tiếc.
Một người có thể hiểu hoặc tỏ ra thấu hiểu với rất nhiều người, nếu anh ta là kẻ từng trải và có nhiều kinh nghiệm chinh phục. Ở bên anh ta, em sẽ luôn tìm được sự đồng cảm và cảm thấy được che chở, từ đó có cảm giác ấm áp và an toàn. Nhưng em có biết rằng, thứ gọi là cảm-giác-an-toàn đó cũng là điều mà bao nhiêu cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu-du-phong/139676/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.