Anh và cô đã từng yêu nhau say đắm hạnh phúc trong một thời gian dài, nhưng rồi nhiều hiểu lầm chất chồng theo thời gian khiến tình yêu của họ dần phai nhạt. Anh không còn quan tâm cô nhiều như trước nữa, cô cũng cảm nhận được điều đó, cô nghĩ anh có người mới và với tính cách mạnh mẽ, độc lập của mình, cô là người nói lời chia tay trước. Anh lặng lẽ gật đầu, dù trong lòng vẫn chỉ hướng về mình cô. Chính anh cũng không hiểu vì lý do gì mà tình yêu của hai người dần trở nên nguội lạnh, nhưng anh không nghĩ sau tất cả, cô lại dễ dàng quyết định rời xa mình như vậy, chẳng phải dễ dàng xa nhau thế chứng tỏ yêu chưa đủ sâu và không xác định bước bên nhau dài lâu đến cuối cùng hay sao?
Và họ rời xa nhau như thế, không một lý do nào cụ thể, tất cả chỉ vì ngộ nhận, hiểu lắm, im lặng và buông tay. Anh vẫn nhớ về cô mỗi ngày, nhưng lòng tự tôn của một người đàn ông đủ lớn để bóp nghẹt cái ý định quay về "van xin" thứ tình cảm của cô, thứ tình cảm mà anh mà với anh, cô đã không còn thiết tha gì nữa. Còn cô, cô hả hê với sự "mạnh mẽ" bên ngoài của mình, cô là người nói chia tay trước cơ mà, phải, chính cô mới là người không có anh vẫn sống tốt, chính cô mới là người phải cho anh thấy cô xứng đáng có được hạnh phúc thế nào, rồi một ngày anh sẽ phải hối hận, ăn năn vì đã không biết trân trọng cô, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu-du-phong/139675/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.