Sau khi Lê Tịch Tuyết bước vào trong phòng cánh cửa mạnh mẽ đóng lại.
Lê Tịch Tuyết nói vọng ra ngoài:
- Ngươi có thể đi lấy cho ta chút đồ ăn được không? Ta thấy đói bụng rồi.
Bên ngoài nha hoàn cũng nhẹ nhàng đáp lại:
- Vâng thưa tiểu thư.
Sau khi áp tai vào cửa thấy tiếng bước chân xa dần Lê Tịch Tuyết đưa tay định mở cửa ra muốn rời đi. Nào ngờ bên ngoài đã khóa cửa rồi, nàng đập mạnh tay vào cửa gọi lớn:
- Tiểu Mễ, Tiểu Mễ... Em ở đâu?
Bên ngoài vẫn im lặng, trong lòng Lê Tịch Tuyết càng sốt ruột hơn gào lên:
- Thả ta ra... Thả ta ra... Ai cho các người nhốt ta ở đây...
Vẫn không có lời hồi âm, Lê Tịch Tuyết đành quay lại bàn ngồi tạm ngụm uống trà. Bắt đầu đi nhìn qua trong phòng xe có thứ gì có thể dùng để phòng thân được không.
Bên này Lưu Thái Hòa sau khi đi ra ngoài thì gặp được Tiểu Phụng đại nha hoàn của Lê Tịch Lan Hoa nghe được kế hoạch của nữ nhi. Thấy nha hoàn nói đã sắp xếp ổn thỏa nên bà cũng không can dự gì. Dù sao bà cũng rất ghét Lê Tịch Tuyết.
Sau khi nói chuyện Tiểu Phụng, Lưu phu nhân cũng không quên căn rặn sử lý gọn gàng đừng để ảnh hưởng tới bà và đại thiếu gia.
Tiểu Phụng cung kính gật đầu rồi lặng lẽ lui xuống.
Thị Vệ Ảnh Nhất bên cạnh tứ vương gia cũng lặng lẽ quay lại nói nhỏ bên tai Vũ Mặc Hàn mấy câu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vuong-phi/2624341/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.