Từ đó tình thân giữa Lê Tịch Tuyết và phụ thân cũng tốt lên rất nhiều.
Thi thoảng Lê Tịch Tuyết cũng sẽ điều chế một chút trà thảo dược để làm quà cho Lê Tịch Nghị uống.
Lê Tịch Nghị cũng đối sử rất tốt với Lê Tịch Tuyết những thứ nàng muốn đều nhất định mua cho nàng. Người ta gọi đó là một loại sủng ái đối với nữ nhi tử của mình.
Như thường ngày Lê Tịch Tuyết tỉnh dậy và dùng bữa sáng sau đó sẽ đến dược phòng đọc sách. Vì mấy ngày nay đã đọc và xem rất nhiều thảo dược rồi nên Lê Tịch Tuyết quyết định hôm nay sẽ ra ngoài xem xét tình hình bên ngoài phủ thế nào.
Tiểu Mễ thấy tiểu thư muốn ra ngoài mặt liền thay đổi giọng nói cũng có chút ấp úng:
- Tiểu thư.. hay là... hay là chúng ta thôi đừng ra ngoài đi...Người muốn mua gì thì em ra ngoài mua về cho người.
Lê Tịch Tuyết thấy Tiểu Mễ thay đổi sắc mặt trong lòng liền nghi ngờ hỏi:
- Tiểu Mễ.. em còn có chuyện gì dấu ta hay sao?
Tiểu Mễ lắc đầu mấy cái, thật ra Tiểu Mễ không dấu chuyện gì cả mà là bên ngoài đang có rất nhiều tin đồn không hay về tiểu thư sợ ra ngoài rồi tiểu thư nghe thấy sẽ không vui.
Lê Tịch Tuyết đứng dậy đi về hướng Tiểu Mễ nói lớn:
- Tiểu Mễ. Uổng công bấy lâu ta coi em như muội muội vậy mà có chuyện em lại dấu ta không nói.
Tiểu Mễ vội vàng quỳ xuống cúi mặt nói gấp:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vuong-phi/2624335/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.