Lê Tịch Tuyết ngày tiếp theo lại bị Hoàng Cảnh Thiên tới làm phiền. Nàng cũng rất kinh ngạc về mức độ phục hồi của hắn, không ngờ uống hết gần một lượng lớn ' nấm mũ đầu lâu' vậy mà chỉ trong một ngày hắn đã hoàn toàn bình phục như bình thường. Kiểm tra qua mạch đập lúc trầm ổn lúc mạnh mẽ của hắn Lê Tịch Tuyết khẽ nhíu mày, mạch này lúc yếu như không có, lúc lại đập dồn dập như sắp vỡ tung.
Nàng có tò mò hỏi thì Hoàng Cảnh Thiên chỉ ậm ừ nói là chắc do hắn vận công nên ép hết độc ra ngoài rồi cho nên mới nhanh khỏi như vậy. Nhưng trong người vẫn có chút không thoải mái nên đến tìm nàng giúp hắn kê thêm đơn thuốc.
Lê Tịch Tuyết bán tín bán nghi nhưng cũng không hỏi gì thêm. Nàng cũng nhẹ nhàng từ chối viết đơn thuốc cho hắn vì nàng không phải đại phu. Cũng không phải là người bốc thuốc được, lại không ngờ hắn ra ngoài mua đại mấy loại thảo dược đem tới, đáng ngạc nhiên vì hắn những không đem thuốc về hoàng cung chỗ thái hậu mà lại đem trực tiếp tới biệt viện của nàng, còn nói là nhờ nàng giúp hắn sắc thuốc.
Ngay từ đầu nàng đã lắc đầu từ chối nhưng vì Hoàng Cảnh Thiên lại cứ lì ra ở trong biệt viện của nàng nhìn ngó khắp nơi, còn đem các cây thảo dược nàng trồng được bứt gần hết. Vì quá đau đầu nên Lê Tịch Tuyết chỉ đành gật đầu đồng ý giúp hắn sắc thuốc một ngày.
Thời gian vậy mà đã sẩm chiều tối nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vuong-phi/2624231/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.