Cuối cùng cũng tới hoàng cung , thật ra từ lúc lên xe ngựa cho tới khi xe ngựa dừng lại Lê Tịch Tuyết cũng không hề ngủ . Xe ngựa vừa dừng lại thì Lê Tịch Tuyết cũng nhẹ mở mắt vương vai , cổ họng vẫn con chút khó chiun nên nàng lại đưa tay lên miệng che lại rồi ho nặng nề mấy tiếng. Đầu óc có chút choáng váng vì xe ngựa sốc nảy , nàng cũng chưa vội ngồi dậy luôn mà nằm lặng im một lát để đầu đỡ quay cuồng hơn.
Thấy Lê Tịch Tuyết mở mắt nhưng vẫn nằm lặng im ,Lê Tịch Nghị nhẹ quan tâm hỏi nữ nhi của mình trước khi xuống xe :
- Tịch Tuyết có chỗ nào không thoải mái sao?
Lê Tịch Tuyết ngồi dậy chậm chậm kéo lại áo choàng rồi lắc đầu , giọng nói cũng có chút khàn đi do ho nhiều :
- Nữ nhi không sao, lại làm phụ thân phiền lòng rồi.
Lê Tịch Nghị đứng dậy nhẹ giọng nói, rồi bước ra cửa xe ra ngoài :
- Được rồi. Vậy vào diện kiến thái hậu, hoàng thượng song nếu có chỗ nào thấy không thoải mái thì tới tìm ta . Ta giúp con xin hoàng thượng cho con lui về phủ nghỉ ngơi.
Lê Tịch Tuyết cũng chỉ nhàn nhạt gật đầu.
Lê Tịch Nghị xuống khỏi xe ngựa cũng không quên đưa tay đỡ nữ nhi của mình xuống.
Lê Tịch Tuyết chậm dãi bước ra khỏi xe ngay phía sau phụ thân ,nhìn bàn tay phụ thân đưa lên muốn đỡ nàng , Lê Tịch Tuyết cũng nhẹ đặt lên tay phụ thân mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vuong-phi/2624220/chuong-65.html