Lạc Thanh Lăng ngước mắt nhìn lên, liền thấy mồ hôi trên trán Giang Dữu Bạch, hẳn là do hắn chạy quá nhanh. Lạc Thanh Lăng rút một tay ra, lấy từ trong bọc giấy ra một gói khăn giấy, đặt vào tay Giang Dữu Bạch, "Trước tiên lau mồ hôi đi. . . Lần sau không cần phải chạy nhanh như vậy, ta sẽ luôn ở đây đợi ngươi. Giang Dữu Bạch nhìn những tòa nhà lướt qua bên ngoài, nhận ra con đường này không phải là đường đến quán cà phê quen thuộc. Không ngờ Giang Dữu Bạch nhẫn nhịn nửa ngày chỉ nói với nàng một câu, "Ngày mai gặp. . . "Vì sao? " "Được," Giang Dữu Bạch đi theo sau Lạc Thanh Lăng xuống lầu. Coi như là lời cảm tạ. " "Được. " Sau bữa cơm, Giang Dữu Bạch muốn về, Lạc Thanh Lăng liền bảo tài xế nhà đưa hắn về. Nàng lập tức quay sang Giang Dữu Bạch, "Cha mẹ ta về rồi, có muốn qua chào hỏi một tiếng không? " ". Sao thế? Nàng cúi đầu cười thẹn thùng, "Vậy ta. Lạc Thanh Lăng nhìn ra sự không thoải mái của Giang Dữu Bạch, liền an ủi, "Ngươi yên tâm đi, tối nay cha mẹ ta đi dự yến hội, phải rất muộn mới trở về. . " "A? " "Ba ba, con đưa Giang Dữu Bạch về trước đây. . " Lạc Thanh Lăng nhận ra Giang Dữu Bạch là người không thích bị đùa, dứt khoát không nói đùa nữa, cầm bút lên bắt đầu viết bài kiểm tra. "Không biết ngươi thích ăn gì, nên bảo dì tùy tiện làm vài món, không biết có hợp khẩu vị của ngươi không. "Cái dáng vẻ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vung-bun-nguoc-nhin-nang/5053942/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.