Một học kỳ đã trôi qua được một nửa, tiết trời dần dần chuyển lạnh. Giang Dữu Bạch nhìn chiếc ghế bên cạnh trống không, trong lòng khó tránh khỏi có chút lo lắng. Khi đó, hắn đưa Lạc Thanh Lăng đến bệnh viện rồi biết được bệnh tình của nàng, giờ đây Lạc Thanh Lăng đã mấy ngày không đến trường, Giang Dữu Bạch rất mực ưu tư, nhưng lại không biết địa chỉ nhà Lạc Thanh Lăng nên không có cách nào đi thăm hỏi. Ở một bên khác, bên trong phòng bệnh khoa Tim mạch, Lạc Thanh Lăng khoác chiếc áo bệnh nhân mỏng manh, ngồi trên giường buồn chán vẽ vời nguệch ngoạc. Lạc Thì Nhiễm bước vào mà không gõ cửa, dựa vào bên cửa nhìn nữ nhi trong phòng, hốc mắt nàng đỏ hoe. Nàng chỉ hận năm xưa vì sao mình nhất định phải đòi ra ngoài sau khi mang thai, cuối cùng lại xảy ra t.a.i n.ạ.n xe hơi, khiến nữ nhi của mình sinh non, bây giờ hễ động một chút là phải vào bệnh viện. . "
Lạc Thì Nhiễm lau nước mắt, lập tức bước vào nắm lấy tay Lạc Thanh Lăng rồi ngồi xuống. "
"Cảm ơn, làm phiền ngươi rồi. "
"Không có, mẹ chỉ là kinh ngạc mà thôi, không ngờ con lại có mối quan hệ tốt với cậu nhóc Giang gia đó. . . Mấy người bạn học nhìn thấy Giang Dữu Bạch đi ra nhanh như vậy, mặt mày ngơ ngác, tưởng rằng hắn có chuyện gì đặc biệt gấp gáp. " Phía sau còn thêm một biểu tượng đáng yêu. Lạc Thanh Lăng chú ý thấy Lạc Thì Nhiễm, vươn tay ra, ngọt ngào gọi một tiếng, "Mẹ. . "
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vung-bun-nguoc-nhin-nang/5053941/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.