Một năm sau khi Nguyễn Nam Chúc rời cửa, trở về bên Lâm Thu Thạch, hắn lấy lý do chúc mừng nấu một bàn đầy thức ăn, mua hai bình rượu ngon, kể lại việc kia cho Lâm Thu Thạch như kể một câu chuyện. Lâm Thu Thạch nghe xong im lặng một lúc lâu. Đứng trước ảnh mắt vô cùng bất an của Nguyễn Nam Chúc, Lâm Thu Thạch cuối cùng đã hỏi điều mà mình suy nghĩ trong lòng từ lâu: “Nhân vật chính trong câu chuyện rất thích mặc đồ nữ phải không?”
Nguyễn Nam Chúc hơi khựng lại, sau đó bình tĩnh “ừm” một tiếng.
"Người đó đã học theo ai?” Lâm Thu Thạch nói: "Không lẽ là một đối tượng nào đó anh ta ngưỡng mộ?” Thật ra năm đó, cậu đã loáng thoáng đoán ra được việc này, chỉ là không năm bắt được cụ thể đến từng chi tiết mà thôi.
Nguyễn Nam Chúc nói: “Chuyện này quan trọng đến vậy sao?"
Lâm Thu Thạch nói: "Sao lại không quan trọng?"
Nguyễn Nam Chúc: “Sao lại quan trọng?”
Lâm Thu Thạch không nói gì nữa, nhưng biểu cảm trên gương mặt cậu nói cho Nguyễn Nam Chúc rằng đây là điều thực sự quan trọng, cực kỳ quan trọng, quả thực Lâm Thu Thạch đã rất đắn đo suy nghĩ về vấn đề đó.
Vậy nên Nguyễn Nam Chúc cầm ly rượu nho lên, sau khi nhấp một ngụm, hắn nói: "Người mà người đó thích từng bị đàn anh ép mặc đồ nữ."
Lâm Thu Thạch im lặng lắng nghe.
Nguyễn Nam Chúc nói: “Thật ra trông cũng khá đẹp."
Lâm Thu Thạch: "..." Vậy cũng được luôn??
“Vì đẹp nên mặc theo thử xem," Nguyễn Nam Chúc nói, “thế rồi càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-kinh-van-hoa-kinh-van-hoa-chet-choc/792875/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.