Chu Như Viện tới, chẳng những tới, còn nghe thấy tất cả nội dung bọn họ nói chuyện với nhau.
Chu Hàm Sơn bị dọa run bần bật, giống một con chuột nhắt bị sang chấn quá độ, bộ dáng ngừng thở cứ như bị một con thú săn hung tàn tuỳ thời tuỳ khả năng ngồi xổm bên cạnh mình.
"Cô ấy nghe thấy được......" Chu Hàm Sơn run giọng nói, "Cô ấy nghe thấy hết rồi."
Cố Long Minh vỗ vỗ bờ vai của hắn ta rất không có lệ an ủi nói: "Đừng nghĩ quá nhiều, dù sao cô ta không nghe thấy cũng muốn mạng cậu, cho nên có nghe thấy hay không, có ảnh hưởng gì đâu?"
Chu Hàm Sơn tỏ vẻ mình thật sự chưa từng được an ủi.
Nếu không có Lâm Thu Thạch cùng Cố Long Minh, đại khái hắn ta đã chết rất nhiều lần. Bất kể là cửa kính khu dạy học đột nhiên vỡ nát, hay là đèn treo thật lớn trong thư viện rơi xuống, đều đang nói cho hắn ta, hắn ta đang bị thứ gì truy đuổi, một phút không cẩn thận liền có khả năng phải bỏ mạng.
"Rốt cuộc tôi nên làm cái gì bây giờ?" Chu Hàm Sơn nhìn Lâm Thu Thạch lẩm bẩm, biểu tình dại ra như là mất đi mọi sức lực.
"Sự tình chung quy sẽ được giải quyết." Lâm Thu Thạch nói, "Cậu nhớ lại cẩn thận một chút, lúc các cậu ước nguyện, cô ấy có làm hành động gì tương đối đặc thù hay không?"
Nếu Chu Hàm Sơn không nói dối, như vậy nghi thức sinh viên ước nguyện vô cùng có khả năng xuất hiện vấn đề rất lớn. Bọn họ bắt đầu tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-kinh-van-hoa-kinh-van-hoa-chet-choc/792837/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.