Tuy rằng không thể lấy được manh mối của cánh cửa này, nhưng cũng may có được có mất, mang được khẩu súng của Nghiêm Sư Hà kia ra ngoài.
Cẩn thận ngẫm lại cũng hoàn toàn không thấy mệt, dù sao đồ vật có thể mang ra từ trong cửa đều rất đặc biệt, vận khí của Lâm Thu Thạch có thể nói là thực sự không tồi.
Nhưng nói đi thì phải nói lại, bởi vì tính chất đặc thù của cửa, đối mặt với mấy thứ quỷ thần linh tinh, có vẻ mang súng theo cũng không có tác dụng gì, Lâm Thu Thạch vào Hắc Diệu Thạch lâu như vậy, thật ra lại là lần đầu tiên biết việc không thể mang súng vào.
Dường như biết Lâm Thu Thạch suy nghĩ gì, Nguyễn Nam Chúc nói: "Đương nhiên là không thể mang một vài vũ khí tương đối nguy hiểm vào, không thì luôn sẽ có người làm ra vài chuyện gì đó khác người."
Lâm Thu Thạch: "Chuyện khác người?"
Nguyễn Nam Chúc: "Có người thử mang súng ống tăng bazooka vào......"
Biểu tình Lâm Thu Thạch nghe thấy lời này vặn vẹo một chút: "Thật hay giả?" Thế mà có người muốn mang thứ này vào? Không phải nói trong cửa là thế giới quỷ quái à, mang theo loại đồ vật này thật sự hữu dụng?
"Thật sự." Nguyễn Nam Chúc nói, "Anh có thể tưởng tượng một chút, nếu thật sự mang loại đồ vật này vào, sau đó người nọ cho một phát vào một toà nhà đã chỉ định......"
Lâm Thu Thạch: "......" Hắn tưởng tượng ra hình ảnh Nguyễn Nam Chúc miêu tả cảm thấy mình không lời nào để nói.
Nói tóm lại, dựa theo cách nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-kinh-van-hoa-kinh-van-hoa-chet-choc/792822/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.