Đèn dầu rơi từ ba lô xuống lăn ra đầy đất.
Lâm Thu Thạch xoay người, cũng trông thấy ánh mắt oán độc của nữ chủ nhân cầm theo đao đứng ở cửa viện nhìn bọn họ chằm chằm. Làm Lâm Thu Thạch nhẹ nhàng thở ra chính là khi ả cầm theo đao có vẻ cũng không thể rời khỏi viện, cho nên chỉ đứng xa xa nhìn bọn họ, tuy rằng cảnh tượng này nhìn khá rợn người, nhưng vẫn là không nguy hiểm tới sinh mạng.
Cố Long Minh đập một phát lên vai Lâm Thu Thạch, cảm thán nói: "Lâm Lâm, anh thật là lợi hại......"
Lâm Thu Thạch cũng không biết nên nói gì, dứt khoát lộ ra một nụ cười, nói: "Cậu cất lại đèn dầu vào trong túi trước đi."
"Ừ, được." Cố Long Minh gật gật đầu, bắt đầu nhanh chóng gom lại đèn dầu trên mặt đất.
Phía trên đèn dầu đầy ắp trong ba lô đều có thêm một vết đao thật sâu, không cần nghĩ cũng biết, một đao này nếu không chém vào đèn dầu mà là chém vào phía sau lưng Lâm Thu Thạch có lẽ Lâm Thu Thạch đã lạnh tại chỗ. Tuy rằng đèn dầu bị chém nứt thành khe hở, nhưng ít ra dầu thắp vẫn còn đọng lại, dưới ánh nhìn chăm chú của nữ chủ nhân, bọn họ vội vội vàng vàng nhặt đèn dầu từ trên mặt đất lên, xoay người đi mất.
Tổng cộng bọn họ trộm được bảy trản đèn dầu, tính ra có cái gì ngoài ý muốn cũng chắc chắn có thể chịu đựng được đến cuối cùng, nhưng nếu suy đoán của Lâm Thu Thạch là đúng, tối hôm nay khẳng định sẽ có sự tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-kinh-van-hoa-kinh-van-hoa-chet-choc/792821/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.