Nhưng thực tế đối với người Chúc Manh không thích trên cơ bản cũng lười nói chuyện, đều là nếu có thù sẽ báo ngay tại chỗ. Tuy rằng thoạt nhìn Lê Đông Nguyên thứ này rất là thâm tình, nhưng Lâm Thu Thạch vẫn không quên cái hố anh ta đào cho bọn họ ở trong cửa. Nếu không phải lúc ấy vận khí Lâm Thu Thạch tốt, chỉ sợ tất cả bọn họ đều tin lời Lê Đông Nguyên nói.
Có thể qua cửa thứ tám, đều không phải người lương thiện, đặc biệt là hình tượng của Lê Đông Nguyên bên trong so với ngoài cửa là một khuôn mặt bầu bĩnh vô hại trước mắt này hoàn toàn bất đồng.
Cửa kế tiếp bọn họ cần tiến vào với Lê Đông Nguyên là cửa thứ tư của một thành viên Bạch Lộc nào đó. Cụ thể là ai thì không biết, nhưng Nguyễn Nam Chúc đã lấy được trước manh mối của cửa này.
Manh mối chỉ có hai chữ: Tá Tử.
Nguyễn Nam Chúc sau khi lấy được manh mối liền tra xét ra một số thông tin cũng coi như đầy đủ, đơn giản phổ cập khoa học với Lâm Thu Thạch, Tá Tử là một truyền thuyết dân gian của Nhật Bản, còn bị viết thành một bài ca dao. Nội dung truyền thuyết này đại khái là một cô gái bị xe đâm đứt nửa người dưới trong đêm tuyết, cuối cùng chết thảm. Kết quả chưa qua được mấy ngày, vậy mà lại có người dùng câu chuyện này viết thành một bài hát, lời bài hát là: "Tá Tử từ nhỏ đã gọi mình là Tá Tử thật buồn cười ghê, cô rất thích chuối nhưng mỗi lần chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-kinh-van-hoa-kinh-van-hoa-chet-choc/792781/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.