Một kích của Cung Diệp Vũ quả là nhanh như điện, vừa thấy ánh sáng tím lóe lên, Bùi Kiêu cũng chưa kịp hô lên được đến tiếng thứ hai, trong lòng đã biết không còn kịp nữa rồi. Đao của Cung Diệp Vũ chém ra cũng giống như đạo của hắn vậy, bá đạo vô cùng.
Người ngăn giết người, thần ngăn hủy thần, phật cản diệt phật, ma cản tru ma, chính là loại khí thế quyết tiến không lùi! Chỉ cần hắn không hoài nghi về đạo của chính mình, thì hắn sẽ không bao giờ do dự. Nhìn một đao sét đánh này mà xem, thử hỏi làm sao Bùi Kiêu có thể ngăn cản được?
Có điều nhờ có tiếng Bùi Kiêu hô hoán, Cung Diệp Vũ lại tương đối tin tưởng Bùi Kiêu, cho nên cũng lưỡng lự trong giây lát, một đao như sét đánh kia cũng vì vậy mà hơi chậm lại một chút. Đúng lúc này, Ngưu Đầu vốn vẫn đang bất động bỗng nhiên vung tay lên chắn giữa đầu nó và Tử Lôi Đao, tiếp đó ánh đao tím chớp lên, nhưng chỉ có thể chém đứt được cổ tay của Ngưu Đầu, còn đầu của nó vốn phải bị bổ ra làm đôi thì vẫn nguyên vẹn như cũ.
Cung Diệp Vũ hơi cau mày, tuy nhiên hắn cũng không công kích tiếp mà kéo theo Bùi Kiêu ở phía dưới lùi lại thật nhanh. Vừa lui ra được khoảng 10 bước, hắn chợt nhìn thấy Ngưu Đầu đã nhặt lấy đoạn cổ tay bị đứt kia lên và như đang gắn trở lại, không đến mấy giây, cổ tay của nó đã hoàn toàn lành lặn, không còn nhìn ra chút dấu vết gì nữa.
Cùng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-khai-doan/721599/quyen-2-chuong-14-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.