Nửa năm sau khi Nguyên Phàm đột phá Trúc Cơ Tầng Hai.
Hắn vẫn là tên tạp dịch bệnh tật, yếu ớt nhất Thanh Vân Tông. Hắn đã dùng lớp vỏ bọc hoàn hảo của mình để tích lũy sức mạnh một cách điên cuồng. Hậu Sơm, nơi hắn thường xuyên "đi lạc", đã trở thành lãnh địa chết. Yêu thú Luyện Khí kỳ gần như bị hắn quét sạch.
Tu vi của hắn đã lặng lẽ đạt đến Trúc Cơ Tầng Ba đỉnh phong, chỉ còn cách Kim Đan một bước chân.
Nhưng hắn vẫn còn thiếu. Cái "Tử Linh Đạo Cơ" của hắn là một cái hố không đáy. Hắn cần một lượng tài nguyên khổng lồ, một cơ duyên lớn, mới có thể ngưng tụ Kim Đan.
Cơ duyên đó đã đến, nhưng không phải màu vàng, mà là màu đỏ của máu.
Đêm đó, trăng tròn máu.
Nguyên Phàm đang ở trong phòng củi, cố gắng nghiền nát viên yêu đan Luyện Khí Tầng Bảy cuối cùng mà hắn săn được. Đột nhiên, hắn mở bừng mắt.
Lớp ngụy trang Tử Linh Khí của hắn rung động dữ dội.
Không phải vì hắn. Mà vì cả ngọn núi Thanh Vân đang bị bao phủ bởi một luồng "tử khí" nồng đậm đến cực điểm! "ẦMMMMMMM!"
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên từ đỉnh núi, nơi ở của Tông chủ. Đại trận hộ sơn của Thanh Vân Tông vỡ tan như bong bóng xà phòng.
Tiếng chuông báo động khẩn cấp vang lên chói tai.
"ĐỊCH TẤN CÔNG! HUYẾT TÔNG TẤN CÔNG!"
"Cứu mạng! Trưởng lão!"
Tiếng la hét thảm thiết, tiếng pháp thuật va chạm, tiếng nhà cửa sụp đổ... Cả Thanh Vân Tông, từ Ngoại Môn đến Nội Môn, chìm trong biển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-hoi-dang-thon-phe-chi-than/4823050/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.