Cánh tay của Lý Tam khô quắt lại như một cành cây chết, treo lủng lẳng bên hông. Gã ngã quỵ xuống đất, co rúm lại vì sợ hãi và đau đớn, tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng. Khí tức Luyện Khí Tầng Bốn đã hoàn toàn hỗn loạn. Gã đã bị phế.
Nguyên Phàm lảo đảo lùi lại một bước, rút con dao găm dính máu ra khỏi vai mình, xé vạt áo băng bó vết thương một cách thô sơ. Luồng "Tử Linh Khí" vừa rồi đã rút cạn gần một nửa tinh thần lực của hắn, nhưng hiệu quả thì vượt xa sức tưởng tượng.
Hắn nhìn Lý Tam đang run rẩy: "Vương Hổ ở đâu?"
"Trong... trong hang động... phía trước... gã nói... gã nói gã sẽ đợi ở đó... để đề phòng ta... nuốt riêng..." Lý Tam lắp bắp, nỗi sợ hãi đã đánh tan mọi ý chí phản kháng.
Nguyên Phàm gật đầu. Giống như hắn đoán. Vương Hổ, kẻ chủ mưu Luyện Khí Tầng Năm, đang ở gần đây.
Hắn không giết Lý Tam ngay. Hắn cần một mồi nhử. Hắn xốc Lý Tam, kẻ đã mềm nhũn như bùn, đứng dậy.
"Dẫn ta đến."
Hang động của Vương Hổ ẩn sau một bụi gai rậm rạp. Khi Nguyên Phàm áp giải Lý Tam tới, một giọng nói thô bạo, mất kiên nhẫn từ trong vọng ra: "Lý Tam? Lâu thế? Giải quyết xong chưa?"
Một bóng người vạm vỡ bước ra. Chính là Vương Hổ.
Khi Vương Hổ thấy cảnh tượng bên ngoài, gã sững sờ. Gã thấy Lý Tam tàn phế, và Nguyên Phàm, "tên phế vật" Luyện Khí Tầng Ba, đang đứng đó, người đầy máu.
"Mày... Luyện Khí Tầng Ba?" Vương Hổ nhíu mày, rồi gã nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-hoi-dang-thon-phe-chi-than/4823039/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.