Sau khi tạm biệt Mã Duyệt, lúc Hàn Khải về đến nhà trời đã rất khuya, anh hai và chị dâu hình như đã ra ngoài. Đã trải qua một ngày không bình thường, bây giờ cậu rất mệt, chỉ muốn đi ngủ ngay lập tức, thế nhưng cậu vẫn cố gắng lên tinh thần vào phòng tắm, chuẩn bị tắm rửa nghỉ ngơi.
Để tiết kiệm thời gian, Hàn Khải không thả mình trong bồn tắm từ từ ngâm nước, mà chỉ dùng vòi sen tắm sơ một lần, thay đồ ngủ rồi trở về phòng mình.
Tự ném mình lên giường, Hàn Khải bắt đầu bước vào trong mơ, yên ổn ngủ tới sáng.
“Renggggg…”
Tiếng chuông báo thức inh ỏi phá vỡ sự yên lặng của buổi sáng, Hàn Khải cầm lên nhìn, kim giờ đã chỉ tám giờ. Nếu bây giờ mình đang hợp tác với cảnh sát, vậy mỗi ngày đều phải đến đồn cảnh sát trình diện đúng giờ, không thì sẽ làm mất mặt anh hai.
“A Khải, em dậy rồi sao?” Bên ngoài phát ra tiếng gõ cửa và tiếng hỏi của anh hai.
Hàn Khải vừa cởi đồ ngủ, lấy ra một chiếc áo sơ-mi ca-rô và một chiếc quần jean, vừa nói: “Dậy rồi, anh hai, chờ em đi với.”
“Được rồi, em mau lên đi, xuống ăn sáng nữa.”
Lúc Hàn Khải xuống lầu, bên dưới chỉ còn lại một mình Hàn Nhật Chiêu ngồi bên bàn uống cháo, chỗ ở của bọn họ cách trường học nơi Dương Tử đi làm không gần, nên mỗi ngày cô đều là người ra khỏi cửa sớm nhất. Tuy anh hai hay nói là muốn đưa cô đi làm, nhưng cô lại từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-cam-chu/2261673/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.