Bạch Thập Tam dẫn mọi người vào thạch phòng Địa Tạng Vương đặc biệt chuẩn bị cho họ rồi biến mất, chuyện địa phủ bị mất Thập Ác chi hồn có thể nói là không nhỏ, gần đây Bạch Thập Tam cũng bận đến gà bay chó sủa.
Sửa sang mọi thứ xong, sau khi mang ‘vũ khí’ cần thiết bên người, bốn người định nghiên cứu một chút trước.
Mã Duyệt chưa ngồi vững ghế đã không chờ kịp nói: “A Khải, sao cậu từ chối đề nghị của Địa Tạng Vương?”
Mã Nguyên và Mã Thần liếc nhìn nhau, cũng tỏ vẻ không hiểu chuyện lần này, bây giờ tất cả bọn họ đều biết tầm quan trọng của Hàn Khải, nhưng dù sao bọn họ cũng là người, dù có hợp hết sức bảo vệ Hàn Khải thì cũng khó tránh khỏi xảy ra việc ngoài ý muốn. Tuy bây giờ Địa Tạng Vương chưa thành Phật, nhưng đã có sức mạnh của Phật, quan trọng hơn hết là trong phạm vi địa phủ, nếu ông ấy muốn điều người bảo vệ Hàn Khải thì cũng dễ như trở bàn tay.
Hàn Khải suy nghĩ một chút, đáp: “Mọi người nắm chắc bao nhiêu phần thành công để trong vòng một tháng tìm được người trộm Thập Ác chi hồn và tiêu diệt được hắn ta?”
Ba người kia chẳng nói gì, đúng vậy, bọn họ chưa quen thuộc nơi này, cho dù Địa Tạng Vương đã cho Bạch Thập Tam đưa tới tất cả bản đồ ngoại trừ Luân Hồi Điện và Luyện Ngục gian, và cả bản đồ của những ngọn núi hẻo lánh, thì bọn họ vẫn không nắm chắc phần thắng.
Hàn Khải tiếp tục nói: “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-cam-chu/2261610/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.