Chỉ là, thái tử là phu quân của Hạo Nguyệt, hắn yêu, lại là Tàn Nguyệt, điểm này, thực khiến người ta đau đầu.
“Ôi... A...”
Nghiêng mắt nhìn thái tử một bên, thấy ánh mắt hắn theo sát Tàn Nguyệt, HạoNguyệt ngực càng đau xót. Không muốn để thái tử tiếp tục mê luyến tiếpnữa, nàng ôm bụng, bỗng nhiên thống khổ kêu một tiếng.
“Hạo Nguyệt, làm sao vậy...”
Thái tử rất nhanh quay đầu, đưa tay tìm bụng của Hạo Nguyệt, vẻ mặt khẩn trương hỏi.
“Không có việc gì, hắn bỗng nhiên đá ta... Đau quá...”
Hạo Nguyệt ngượng ngùng cười, rất thích loại cảm giác được người quan tâmnày. Mà thái tử, nghe được những lời này của nàng, trên mặt đen hơn nửa, lúc nào cũng dùng một chiêu này, nữ nhân này, không cảm thấy mệt sao?
Nếu như không phải nương nói, nữ nhân mang thai muốn gì phải thuận theo,hắn đã sớm đem nàng đá đi, thế nào lại hảo tâm cùng nàng về nhà mẹ đẻ?
“ Hạo Nguyệt, mang hài tử, đương nhiên là tương đối khổ cực. Ngươi phảikiên nhẫn một chút, qua hơn ba tháng nữa là được rồi... Được rồi, ngươimuốn ăn cái gì? Nương giúp ngươi đi làm? Ở đây vài ngày?”
Cúc Văn hài lòng nhìn hạnh phúc trên mặt nữ nhi, nàng đã sớm biết, nên hạnhphúc hẳn là nữ nhi của nàng, làm sao có thể đến phiên tiện nha đầu TànNguyệt kia?
Hôm nay, cuối cùng cũng là lão Thiên mở mắt, thái tửcũng thấy được Hạo Nguyệt rất tốt, hai người ân ân ái ái, nữ nhi cònmang thai, sau này thái tử lên ngôi, Hạo Nguyệt chính là hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2818336/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.