Về đến nhà trời đã tối sầm, người nhà họ Thẩm đem trứng gà sang nhà ta gõ cửa, trông chờ nhận được vài câu chúc phúc. 
Cha ta mở cửa ra, xem người nhà họ Thẩm như người vô hình. Ông nhìn xung quanh rồi gãi đầu nói: “Rõ ràng cha có nghe thấy tiếng đập cửa mà sao chẳng thấy ai ta? Chẳng lẽ là chó hoang tông trúng cửa?” 
Một nhà Thẩm Nhất Cố tức đến xanh mặt nhưng chưa kịp nổi giận thì cha ta đã đóng sầm cửa lại. 
Cha Thẩm ở bên ngoài mắng to vọng vào: “Họ Hoắc kia! Ngươi là một tên quan sử* mà sao hành xử thô bỉ thế!?” 
*Quan sử: tương tự như quan văn và quan võ, là chức quan liên quan đến chuyên môn lịch sử. 
Cha ta cũng nâng giọng lên đáp trả: “Ây da! Con chó điên này sủa dữ quá, đau hết cả đầu đây này. Phu nhân, A Phất, lấy cây gậy đánh chó lại đây cho cha!” 
——— 
Một đêm này, ta ngủ thiếp đi trong tiếng mắng chửi. 
Hôm sau tỉnh lại, mặt trời đã lên cao, một buổi sáng yên tĩnh. 
Cha ta nói: “Con cứ yên tâm ra ngoài đi, sẽ không chạm mặt bọn họ đâu. Lão Thẩm đã bị ta mắng cho quéo giò, còn thằng nhóc Thẩm và vợ nó thì đi cái gì gì mà tuần trăng mật rồi, tóm lại là sẽ không làm phiền đến con đâu.” 
“Tuần trăng mật là gì vậy cha? Là một dòng sông sao?” 
“Chắc là vậy đấy.” 
Nghĩ một hồi cũng không nhớ ra có dòng sông nào tên là “Tuần trăng mật”, ta lắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vo-tran/3056951/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.