Khi ta mở mắt, ánh nắng chói chang chiếu rọi.
Ta vô thức đưa tay che mắt.
Nhưng phát hiện đôi tay này, ngoài những vết chai sần do tập võ, không hề có dấu vết bị đám tỳ nữ của Diệp Chỉ Nghi dùng sắt nung xuyên qua.
Hai chân ta cũng lành lặn, không chút tổn thương.
Trước mắt là doanh trướng quen thuộc.
Lúc này, một người vội vàng xông vào trướng lớn, báo tin:
“Tướng quân, Thái tử điện hạ không nghe lời can ngăn, đã tự ý xuất thành săn bắn, bị người Thảo Nguyên bắt giữ.”
Người đó tên là Ma Tử, là thuộc hạ cũ của ta trong quân doanh.
Ta có chút ngỡ ngàng, hắn vẫn còn sống sao?
Hay là... ta đã sống lại?
Chẳng mấy chốc, thượng cấp hạ lệnh, truyền cho ta dẫn một đội quân đi cứu Thái tử.
Các huynh đệ trong trướng sôi nổi bàn luận.
“Tướng quân, ngài nói thử xem Thái tử Đại Lương của chúng ta trông như thế nào nhỉ?”
Hồ Lô nhấp nhổm môi, nói:
“Nghe nói đẹp đến mức giống như một cô nương vậy.”
Gương mặt tuấn tú của Ngụy Thì thoáng hiện lên trong đầu ta.
Sống lại một đời, ta hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn, sao có thể cứu hắn đây?
Ta cố ý chờ đến sáng mới dẫn quân lên đường tiến vào thảo nguyên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vo-tas/3746780/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.