Nếu không để ý hình dạng của Trình Tễ Minh thì sẽ thấy cậu bé so với Cao Quý Đồng thì lại giống Cao Lãng hơn.
Thẩm Trị chưa kịp bắt lấy cậu, thì cậu đã lộp cộp chạy tới trước mặt Cao Quý Đồng, đầu tiếp lễ phép mà cô chú, sau đó liền quay qua chơi với Quý Đồng.
''Quý Đồng, thật tốt a, nhà cậu cũng tới đây ăn cơm.''
''Đúng vậy, sao cậu cũng tới đây vậy.''
''Dì Thanh Hề nói muốn đưa tớ đến công viên giải trí, tớ vốn định gọi cậu đi cùng, nhưng chú nhỏ nói sợ mẹ cậu không có thời gian.''
Lý Nhiễm nhìn thoáng qua Cao Lãng, ánh hắn đang ngây ra mà nhìn về hướng kia, cứ như mọi thứ xung quanh đều không liên quan đến hắn.
Cô cúi đầu, muốn mượn cớ đi toilet để tránh né, lại sợ rời đi đường đột làm mọi người không thoải mái, chỉ có thể cố gắng xóa đi sự tồn tại của bản thân.
Thẩm Trị cùng Ứng Thanh Hề cũng không nghĩ sẽ gặp tình huống như thế này, cô dừng bước lại, tiếp lại ánh mắt của Cao Lãng.
Từ biệt quanh năm, tái kiến như mộng.
''Quý Đồng, tối nay ở công viên có lễ hội pháo hoa, lát nữa cậu có việc gì không? Cùng tớ đi được không?'' Cái miệng nhỏ của Trình Tễ Minh không ngừng nói, hoàn toàn không cảm thấy không khi xung quanh có gì khác biệt lạ thường, cậu còn tò mò hỏi Thẩm Trị sao dì Thanh Hề lại ngay ra như vậy, quay đầu lại lại nhìn thấy chú Cao Lãng.
Thẩm Trị cúi xuống nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu/2823532/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.