''Cao Lãng''
Cao Lãng đang chuẩn bị cùng Lý Nhiễm mang hai nhóc con đi ngồi bánh xe quay, Ứng Thanh Hề lại đột nhiên gọi tên hắn. Lý Nhiễm hiểu chuyện, lập tức một mình mang hai đứa nhỏ đi.
Không gian có ánh đèn cùng sao sáng trên trời, còn có âm nhạc, ban đêm mà không hề ảm đạm, hắn thấy bên đó Ứng Thanh Hề cùng Trịnh Nghiêm, còn có Thẩm Trị đang nhìn hắn cười.
Ứng Thanh Hề có chút bừng tỉnh.
Bọn họ quen biết nhau từ nhỏ, cùng nhau lớn lên, trong trí nhớ của cô, hắn đều là người mang tới cho cô niềm vui tiếng cười. Hắn ở trước mặt cô luôn là dáng vẻ lạc quan, vui vẻ, vô lo vô ưu, không bao giờ nổi giận với cô, bất kể cô có làm ra việc gì, hắn cũng luôn bao dung vô điều kiện. Cô cùng mọi người đều cho rằng, cả đời này cô không tìm được ai tốt với cô như vậy.
Thế nên, cô tùy tiện đối xử với hắn.
''Mình cùng Trịnh Nghiêm phải đi trước, trước khi đi muốn chào một tiếng.''
Gió đêm hơi lạnh, bọn họ đứng bên bồn hoa, xoanh quanh là người đến người đi, tiếng trẻ con hòa vào âm nhạc ca vang.
Cao Lãng khẽ gật đầu, cười cười tạm biệt cô: ''Vậy hai người đi đường cẩn thận, chào tạm biệt, Thanh Hề.''
Hết thảy sự việc phát sinh năm đó đều không thể cứu vãn, Lý Nhiễm cùng mẹ cô xuất hiện trước cửa, khi đó bọn họ còn đang có kế hoạch đi Vân Nam du lịch, khi đó bọn họ mới ở cùng nhau không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu/2823531/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.