Edit: Phong Lữ
Sau khi đã nếm đủ loại đau khổ dằn vặt, trong khoảnh khắc thành công đi sâu vào người Tống Nghệ Thiên, Chung Tiểu Nhạc không nhịn được đỏ mắt rưng rưng.
Một phần lí do là trong cơ thể Tống Nghệ Thiên rất ấm áp rất hấp dẫn, tuy đây là lần đầu tiên Tống Nghệ Thiên làm thụ, hậu huyệt rất chắc, kẹp chặt khiến Chung Tiểu Nhạc hơi đau. Nhưng cậu vẫn đỏ mặt gắng sức đưa hết nửa tính khí còn lại nhét vào sâu bên trong, không bận tâm gì đến cái gọi là bài học.
Nhưng phần lớn là do cuối cùng cậu cũng chiếm được Tống Nghệ Thiên – nam thần cậu đã nhớ thương hơn mười năm. Theo những khát vọng thầm kín trong lòng cậu ngày càng lớn lên, hóa thành dây leo quấn chặt vào tim, sưởi ấm sinh mệnh cằn cỗi, trói buộc cả đời, vì anh mà mang đến khúc hát mừng của loài chim xanh.
Cả người Tống Nghệ Thiên kéo căng, phần lưng ở eo nâng lên đường coi dẻo dai, hệt như dây cung được kéo ra hết cỡ. Hậu huyệt chưa từng bị sử dụng qua, bị con lừa ngốc kia va chạm, *** chọc mãnh liệt, cho dù lúc nãy đã được khuếch trương tỉ mỉ cũng chịu không siết.
“Tôi…*** cậu, Chung Tiểu Nhạc …đồ thối tha! Ư──”
Hai chân Tống Nghệ Thiên được Chung Tiểu Nhạc vắt lên vai, cặp mông mượt mà cũng bị nắm trong tay. Chung Tiểu Nhạc nghe anh chửi rủa, thứ đồ chơi cầm thú kia vẫn không ngừng lại, còn quyết đoán tranh thủ vùi từng tấc một vào thân thể anh.
“… Mẹ nó! aaaaBiến thái, cậu ăn cái gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-duong-thanh-mot-nhuoc-cong/55401/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.